23/10/23 – 03:10
THÁNG MƯỜI ƠI
Tháng Mười về đem nỗi nhớ ra đong
Đếm bao nhiêu vẫn không hết trong lòng
Ôm hết thảy vào lòng nỗi nhớ mong
Khi mùa thu rời vòng tay nhẹ bước
Mùa đông đến tuy không hẹn trước
Mang nỗi niềm lạnh buốt một vòng tay
Cứ thao thức trăn trở suốt canh dài
Về mối tình một thời xa vụng dại
Ôi cái thuở, sao để ta nhớ mãi
Chẳng bao giờ lòng bớt chút nguôi ngoai
Tháng Mười về gợi nỗi nhớ u hoài
Làm con tim bật dậy niềm khắc khoải
Quá khứ kia sống dậy trong tiềm thức
Đẹp vô ngần cái tuổi thuở thần tiên
Mối tình đầu hứa hẹn bao mộng ước
Đã gửi vào cái lạnh tháng mười xưa
Đã tan thành bong bóng những hạt mưa
Để ôm chặt nhớ thương trong tâm khảm
Tháng Mười về tiết trời thêm ảm đạm
Mưa rơi rơi giăng kín cả bầu trời
Anh ngồi nhìn lòng cảm thấy chơi vơi
Nhớ thành suối chảy về nơi xa ngái
Mùa thu đi biết bao điều để lại
Đông đến rồi cho ta mãi nhớ nhau
Tháng Mười ơi! Người cũng thật nhiệm màu
Cho ta cả đầy một trời thương nhớ.
23/10/2023
Phạm Tý
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang