25/10/23 – 03:10
CHUYỆN TÌNH BIỂN & TRĂNG
Em có nghe nói về một chuyện tình
Giữa trăng – biển tựa như hình với bóng
Trăng chiếu rọi làm xôn xao biển động
Biển vỗ về ôm trọn bóng hình trăng
Cứ ngỡ rằng tình đẹp giống chị Hằng
Nhưng trăng lặn biển lăng nhăng với gió
Tình yêu đó cũng đôi lần cãi cọ
Dễ nhạt phai khi nỗi nhớ chẳng còn
Trăng đi rồi biển sống quá cô đơn
Biển buồn giận hờn trăng sao đi mãi
Trăng nhớ biển nhưng thấy lòng lo ngại
Sóng vỗ về luyến ái mãi không thôi
Trăng vẫn soi bờ cát, biển muôn đời
Trăng nhìn biển chẳng buông lời trách mắng
Thấy bỡ ngỡ những tháng ngày xa vắng
Và cuối cùng chia biệt chẳng còn yêu
Biển lô xô những đợt sóng thủy triều
Trăng sáng – khuất vẫn mỹ miều như cũ
Tình ta bị bụi thời gian che phủ
Cũng vui buồn ủ rũ chuyện hợp tan
Nhưng chúng mình chẳng giống biển và trăng
Tình giữ vẹn chẳng như trăng với biển
Hứa trọn kiếp trọn đời – tình miên viễn
Không phai nhòa như tình biển và trăng.
Ngô Thanh Tùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang