28/10/23 – 09:10
CÓ THỂ ANH KHÔNG BIẾT
Ánh ngày bỏ lại em ở đây và đi một mình về bên kia núi
Có thể anh sẽ chẳng tìm lại được em đâu
Sông Sêrêpôk lạnh nhiều đá và chảy rất sâu
Có thể anh sẽ không biết em đến từ đâu
Từ cánh đồng tháng Mười ngát thơm hương lúa
Hay từ biển xanh, lâu đài của nữ thần mặt trời
Cho dù em đến từ đâu, từ bóng đêm hay ban mai lộng lẫy
Thì người cũng từng tan trong em khi hạt sương dậy sớm
Em, trên vồng ngực Đăm San tự phục sinh mình
Cho dù em đến từ đâu, có thể anh không biết
Chỉ nồng nàn da diết lên hương những tháng năm còn lại
Dẫu ngày rồi cũng chìm vào đêm, chỉ thác Datanla trẻ mãi
Ngày sắp đông, con chim bay không để lại dấu mùa
Chiếc lá vàng thu cháy trong tà dương cổ tích
Và nắng vẫn còn thơm
khi hoàng hôn tưởng niệm chiều…
Tây Nguyên, 27/10/2023
Lê Phương Liên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang