28/10/23 – 09:10
SÔNG BĂNG THỨC DẬY
Trăng tròn
bỗng vỡ làm đôi
Nửa treo lơ lửng
vàng trời tàn thu
Nửa rơi
đông lạnh sương mù
Trong đêm rắc hạt
lãng du bến tình
Một hòn
trong vắt lung linh
Rơi vào thuyền
buốt
giật mình sông băng
Cựa ngang
răng rắc đất bằng
Nứt ra từng mảng
Ngờ chăng… sóng tình
Sông Băng
thức dậy hồi sinh
Như rồng uốn khúc
lượn mình trời cao
Nửa trăng
khuất ở nơi nào
Ngân hà hay ẩn
lưng sao kim rồi
Thu vàng
ghép với đông rơi
Trăng tròn vành vạnh
đậu chồi xuân kia
Thơm thơm
Cành mận cành mơ
Hỏi nàng
Có được…
Hay chờ…
Hạ sang…
28/10/2023
Đỗ Văn Chiêu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang