28/10/23 – 04:10
CUỐI THU
Trời cuối thu lác đác lá vàng rơi
Nhớ thương lắm một khoảng trời xa ấy
Nhặt chút thu ta gửi về nơi đấy
Để đông về… người bớt thấy cô đơn
Thu sắp qua nên đang mãi dỗi hờn
Đông vừa chớm… thả nhẹ cơn gió lạnh
Con đường xưa giao mùa buồn hiu quạnh
Phương trời nào có chạnh nhớ mùa thương?
Thu dịu dàng gieo bao nỗi vấn vương
Đông lạnh giá sương giăng mờ khắp lối
Trời vào đông nắng chưa vàng đã tối
Nhớ thương nào cũng vồi vội cuốn theo
Mùa thu đó còn đọng mãi trong veo
Dẫu thu ấy đã trôi vèo xa lắm
Mỗi thu về còn luyến lưu nồng thắm
Bởi sắc vàng mãi chìm đắm trong ta
Thôi thu nhé nuối tiếc cũng phải xa
Đông đã chớm là đà nơi đầu ngõ
Ta sẽ gom nắng vàng về phương đó
Cho bớt lạnh lùng cơn gió mùa đông.!
28/10/2023
Như Hạ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang