31/10/23 – 09:10

ĐẤT
“Khi ta ở đất chỉ là nơi ở
Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn”
Từ lâu rồi ta xa cách làng thôn
Vui phố thị chẳng nhớ nhiều về đất
Đất biểu tượng của những gì chân thật
Rất hiền lành và rất đỗi bao dung
Vị ngọt quê hương năm tháng đã từng
Pha vị mặn ngày hai sương một nắng
Đất thánh thiện như mối tình trong trắng
Áo nâu này em đã buộc hồn tôi
Đất níu chân đi dù chẳng nói nên lời
Trong sâu thẳm vẫn sáng ngời hy vọng
Đất là nơi ươm mầm xanh sự sống
Đất là nơi nuôi dưỡng ân tình
Đất muôn đời vẫn tri kỷ trung trinh
Xin chớ để đất bạc màu trôi nổi…
Ngô Quang Hùng

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân