31/10/23 – 10:10
TUỔI MỰC TÍM
Tôi nín lặng chiều trong ngơ ngẩn
Cảnh vật buồn lòng vẫn nhớ hơn
Công thầy cô chẳng phút phai sờn
Thân mấy đứa không hờn giận dỗi
Ôi tất cả tháng hè lặn lội
Tằm đã giăng dâu vội úa mà
Nhìn mưa phùn cũng héo hồn ra
Dòng mực tím như là trí não
Bên hiên vắng áo nàng lụa ảo
Nắng hoen màu hoài bão tim thơ
Qua được sông kiến thức lên bờ
Chắc tình bạn bây giờ hữu ý
Mừng cảm động nói sao vừa nhỉ
Nhưng mỉm cười ủy mị lắm đây
Những ước mơ đậy kính lòng nầy
Hàng chữ cũ theo mây chiều tím.
Nguyễn Danh Di
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang