03/01/22 – 07:01
Thiên sứ tình yêu
Em treo anh bằng sợi tơ hồng trước cổng thiên đường của trái tim em
Em nhốt anh trong vũ trụ tối u sầm cô đơn trống hoác
Đánh mất em, trong cõi sinh tồn không gì thay thế được
Trong vũ trụ sáng miên trường có Thiên sứ dò tìm – nhặt hộ trái tim yêu
Bìa vũ trụ, năm 2021
Trái tim treo ngược
Vầng trăng yêu không treo ngược bao giờ
Dòng sông thương không lúc nào no gió…
Hôn một triệu lần đêm vẫn là đêm khuyết
Trăng mọc trong hồn đi ngược cũng thành xuôi.
Bìa Trái đất, năm 2021
Tượng thơ
Anh lỡ đánh rơi tập thơ tình xuống bóng đời em thời con gái
Em không phụ tình thơ nhưng hững hờ duyên nợ
Anh ôm chơi vơi một mình vời vợi nỗi nhớ em
Em ơi, bỗng nhiên: thơ anh thành tượng đá!
Vũ trụ phố, năm2021
Trái tim không lập trình
Một tiếng chim hoang cũng làm trái tim nâu xanh biếc
Một khúc nhạc chờ làm bối rối hoàng hôn
Một dáng hương em khiến vườn hoa anh thay lá
Ếch nao nao gọi bầy – mưa có kịp mùa không?
Bìa trái đất, năm 2021
Phân vân
Sao em cứ ngập ngừng em cứ phân vân…
Anh tưởng tượng trước em như trước biển
Biển im lặng, biển mênh mông – sâu thẳm
Anh vật vờ chìm nổi cũng vì em…
Vũ trụ phố, năm 2021
Bắt đầu
Anh bắt đầu yêu thơ – khi trang thơ chảy máu!
Anh bắt đầu yêu em – khi biết em khóc thầm…
Anh bắt đầu thương mẹ hơn – khi nắng chiều ngã bóng
Còn em – em bắt đầu từ đâu…?
Bìa trái đất, năm 2021
Hỏi sông?
Có dòng sông nào chảy ngược về man dại
Hậu văn minh lòng chung thủy liệu có còn…?
Phía trăm sông mỗi giây đời mọc bao nhiêu nấm mộ
Có ai ngồi – đếm nhịp thở của dòng sông?
Bìa trái đất, 2020
Tản mạn với chữ “Nếu”
Nếu không có tình yêu thời gian làm gì cho hết
Nếu không có hoàng hôn họa sĩ chỉ bằng thừa
Nếu không yêu con người sẽ sống khác
Nhưng cái lạ ở đời không ai yêu giống ai…
Bìa trái Đất, 2020
Nụ hôn trên cao
Anh đắm đuối khắc dấu môi bên triền núi
Trăng mở toang mọi cửa biển vàm sông
Anh và em hòa tan trong thinh không – vũ mộng
Gió điên cuồng đưa ta tới đỉnh thiên thai…
Bìa Trái đất, 2020
Hành trang
Ta cần gì trong ba lô trí tuệ?
Con kiến thồ thơ đời tôi – không có chỗ dừng
Đi hết trăng sao đến bờ siêu mộng
Cõi siêu mộng cần thơ như Thánh kinh…
Thi sĩ
Ngồi trên đỉnh núi một mình
Cái bóng che biển, cái hình phủ sông
Cái đầu nhật thực che trăng
Linh hồn trùm cõi: vũ không thiên màu
Bìa vũ trụ, đầu thế kỷ 21
NGUYỄN THẠNH
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang