01/11/23 – 09:11
LẠC MƯA
Một mình em với cơn mưa
Một mình đi giữa sớm trưa dãi dầu
Không ô, không nón đội đầu
Bạc phếch năm tháng nhuộm màu gió sương.
Bước chân tấp tễnh vô thường
Mưa bay lất phất nhẹ vương vai gầy
Dặm trường vạn nẻo đó đây
Tất ta tất tưởi lượm đầy dại khôn.
Cứ vô tư cứ thả hồn
Dẫu trong cơn lốc mưa dồn mắt cay
Ngã nghiêng chống chếnh cơn say
Lả lơi bằng trắc tỏ bày đôi câu.
Mặc lòng chẳng quản nông sâu
Phận tằm rút ruột một bầu tơ non
Chòng chành hết một giấc son
Tấm thân bồ liễu lạc cơn mưa chiều.
Phạm Thu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang