02/11/23 – 09:11
TƯƠNG TƯ BIỂN
Vờn cơn sóng, biển bạc đầu thương nhớ
Tương tư nào, say đắm đợi chờ ai?
Màu biển biếc chập chờn xa ái ngại
Gọi bóng thuyền thẳng tiến ngoài khơi luôn.
Hiu hắt lòng buồn chơi vơi sầu muộn
Đứng phơi mình như chiếc bóng buông lơi.
Đìu hiu phiêu bạt nói chẳng nên lời
Lãng đãng ru hồn tâm trạng chứa chan.
Chân trời xa, vạn võ cứ miên man
Sóng ngoài khơi dập dờn vội lên chứ?
Bãi cát vàng lưu luyến mộng vô tư
Gió cùng mây rộn rã như vô tình.
Sao hững hờ đúng đợi mỏi lặng thinh
Chiều nao bung lụa nhìn cưng, vời vợi.
Chỉ mỗi không gian vẫy gọi xin mời
Nhịp bước cung đàn, réo rắt con tim.
Chút lãng mạn bâng khuâng vội đi tìm
Một lần đứng đó lặng im thương quá!
Biển một bên, khoảnh khắc giọng ngân nga
Về với người, ta trao mãi câu yêu thương…
30/10/2023
Huỳnh Cát
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang