04/11/23 – 10:11
BUỒN CHO SỐ PHẬN
(Song bát lục bát)
Hơn một nửa cuộc đời trôi nhanh quá
Nhớ năm nào nơi xứ lạ dừng chân
Từ đây kỷ niệm chôn dần
Bên bờ sông vắng trỗi ngân khúc sầu
Vào những lúc canh thâu nhìn nước chảy
Lục bình trôi khơi dậy vết thương lòng
Còn gì đâu nữa mà mong
Ba chìm bảy nổi long đong kiếp người
Nào trách được bởi thời bao cấp khổ
Giữa cánh đồng loang lổ giọt mồ hôi
Tàng cây phủ bóng trưa ngồi
Cung buồn lặng lẽ lên ngôi trị vì
Tự an ủi chung quy là số phận
Thuở xuân thì ôm lận đận truân chuyên
Tâm luôn vướng nỗi ưu phiền
Nên đành chấp nhận niềm riêng của mình
Trăng đầu tháng lung linh vờn khắp nẻo
Chẳng bao giờ lôi kéo được thời gian
Mưa thu tuôn giọt khẽ khàng
Bên chiều ngắm áng mây đang xuống dần.
Lê Hữu Phước
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang