30/12/21 – 08:12
Lẽ nào
Lẽ nào Thu đã vội đi
Buâng khuâng chiếc lá trên cành nhẹ rơi
Mây bay đến tận chân trời
Lẽ nào xa mãi… người ơi…! Không về.
Rượu trăng
Rượu trăng trong ché nín thinh
Khuya về ngấp nghé chỉ mình với ta
Rượu tình hòa với chén trà
Giọt sương trên cỏ vỡ òa niềm vui.
Mồ côi
Đông về gợi nhớ tương tư
Bấc reo khe khẻ lắc lư men tình
Trách cho nguyệt lão lặng thinh
Để giờ ta phải một mình mồ côi…
Mưa âm thầm
Khẽ trách mưa sao rơi vội vã
Làm ướt nhoè đôi mắt đã thâm sâu
Đưa tay lau giọt nước mắt âm thầm
Nhưng cớ sao vẩn còn thâm thấm lạnh.
Tự… tình
Ta ngồi đây viết vội vần thơ
Nhâm nhi giọt đắng quá hững hờ
Mây buồn lơ lững ngang chừng núi
Lặng lẽ cùng ta tắm sương mơ.
Tâm sự cùng trăng
Trăng non… mờ ảo sương trăng
Như ta giờ đã tóc dần dần phai
Tâm tư lưu luyến u hoài
Nhìn theo bóng nhạn lạc loài khúc thơ.
PHẠM THỊ THÚY KIỀU
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang