04/11/23 – 03:11
MÙA RÉT XA XÔI
Con thuyền thấp thoáng dòng sông trôi
Bấc tràn se lạnh lập đông rồi
Sương trời bàng bạc màu nhung nhớ
Cái rét đầu mùa rét xa đôi!
Lối trải đường xưa tràn lá phủ
Rung động đầu đời ấm làn môi
Con tim thao thức đêm tràn mộng
Chia rét ai cùng, rét xa xôi…
Thời gian đằng đẵng mùa lá rụng
Chênh chếch lưng trời trăng đơn côi
Tiếng đêm thao thức thầm trong gió
Khúc hát canh tàn, khúc ly bôi!
Một lần trở lại vùng kỷ niệm
Còn ai thấp thoáng trông đứng ngồi
Rồi đông xao xuyến luồn rét mướt
Cô quạnh một đời, quạnh vắng ôi!
Hương cà phê nóng niềm ký ức
Nhạt nhòa ảo ảnh thoảng bồi hồi
Tìm đâu yêu dấu còn ai nhớ
Trỗi phím nhạc buồn, trỗi khúc nôi.
Người đã đi rồi xa xa mãi
Tim tím bờ hoang mãi tím thôi!
Mênh mông vắng lặng trong biền biệt
Nhặt hồi ức cũ, nhặt riêng tôi!
Kiên Lương, 04/11/2023
Tịnh Yên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang