29/12/21 – 10:12
Con gái
Con gái là hoa của trời đất
Một nụ hồng mơ ước tương lai
Mong cho hoa nở mùa trái ngọt
Tình yêu ơi con hãy vững lòng.
Lối cũ
Lối cũ ta về quen nhịp bước
Trăng xa soi bóng cảnh đầu non
Bóng ai mờ tỏ bên hồ nước
Lối cũ ta về bỗng vắng tanh.
Tình biển
Một mình trước biển mênh mông
Ngàn con sóng vỗ nối nhau vào bờ
Một bên biển một bên bờ
Tình em là biển đang chờ thuyền anh.
Ngăn cách
Nhà anh nhà em cách hàng dâm bụt
Cho lòng anh thêm thờ thẫn ngẩn ngơ
Khi chiều về nhìn sang bên em ấy
Anh trách thầm hàng dâm bụt cách ngăn.
Bầu sữa mẹ
Mẹ nuôi con hai sương một nắng
Vai mẹ gầy gánh cả núi non
Không gì trắng trong bằng sữa mẹ
Là mẹ rồi con nhớ nghe con.
Bóng hồng
Từ xa trông thấy một bóng hồng
Đi nhanh bước nhẹ mắt dõi trông
Theo hết dốc dài người thấm mệt
Từ xa vẫn thấy một bóng hồng.
Thiếu nữ và sen
Nụ sen hồng trắng tinh khôi
Khuôn trăng thanh tú bồi hồi ngực xuân
Mơ màng tiên nữ xuống trần
Yếm đào thổn thức tần ngần khách thơ.
Khăn tay màu trắng
Em tặng anh chiếc khăn tay màu trắng
Rất đơn sơ và giản dị tình em
Em ơi! Dù đời bao màu sắc đẹp
Anh yêu vô cùng màu trắng như em.
Cảnh biển
Xanh thẫm rặng dừa vung nét bút
Núi tím vươn mình rẽ biển khơi
Những áng mây chiều hồng sắc nắng
Mênh mông biển biếc phản hào quang.
Núi
Biển cứ tưởng mình ầm ào là thế
Có đâu ngờ núi đứng ở kề bên
Tuy không nói mà cuộn trào gấp bội
Nhưng biển ơi, núi tự biết trách mình.
ĐOÀN VĂN HẠNH
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang