Dở dang – Thơ Ngô Thanh Tùng

16/11/23 – 01:11

Tác giả Ngô Thanh Tùng

 

DỞ DANG

Duyên hết rồi tình cũng tựa gió mây
Anh vùi lấp mối tình đầu một thuở
Quên chuyện cũ anh quay lưng chẳng nhớ
Xem như mình không có nợ nần nhau

Chẳng còn gì những cảm xúc đớn đau
Như lúc trước buồn rầu mình trễ hẹn
Sông vắng vẻ khi con đò rời bến
Mỗi chiều về em cứ đến bến trông

Trời hoàng hôn buồn xâm chiếm cõi lòng
Ngồi đợi mãi không thấy đò trở lại
Đi thất thểu quay về lòng tê tái
Chắc ta đành mãi mãi biệt ly nhau

Đêm trở về em giấc ngủ chẳng sâu
Cứ trằn trọc nghĩ buồn đau duyên số
Hay tại bởi mình không duyên chẳng nợ
Nên hai ta chẳng thành vợ với chồng

Như mây trời cứ bay giữa tầng không
Gió đưa đẩy chẳng mong quay trở lại
Quên chẳng nhớ, chớ u buồn khắc khoải
Một mối tình nồng thắm lại dở dang.

Ngô Thanh Tùng

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: