16/11/23 – 02:11
THỜI ĐẠI THÔNG MINH
Đã lâu rồi Tiền không yêu Ví nữa
Bước sang ngang cùng điện thoại thông minh
Quét mã QR thấy nụ cười xinh
Cô chủ quán cảm ơn mình rối rít
Từ trẻ đến già không còn mù tịt
Ngón tay yêu nhận biết bao điều
Thời gian đẹp nâng tầm tay với
Nối dài thêm những giấc mơ tình
Đi chợ gọi xe không mang Ví theo mình
Vẫn lịch sự trao tiền hoàn tất
Không sợ kẻ đón đường cướp giật
Đã có Ngân hàng chở che
Tôi sinh ra từ cái thở u mê
Nay tập tễnh bên lề thời đại mới
Vào cà phê hương thơm vẫy gọi
Mã QR anh quét em vui
Ly cà phê nhoẻn miệng cười
Sáng tươi thời đại mới!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang