22/11/23 – 10:11
NGƯỜI LÁI ĐÒ TRI THỨC NĂM XƯA!
Lặng thầm bao tháng năm xa…
Về thăm thầy cũ quê nhà yêu thương
Xứ xa chân bước dặm trường
Con đò tri thức tha hương phương trời?
Không còn cánh phượng đỏ rơi…
Qua thời quấn quýt những lời tươi vui
Dẫu cay đắng chút ngậm ngùi
Nhọc nhằn bục giảng thấm mùi phấn hoa…
Ôn tồn nhã nhặn hiền hòa…
Ê… a… lời dạy không nhòa trong em
Mở dòng nhật ký ra xem
Tình thầy ấm áp theo kèm nhớ mong!
Đò giờ lỡ chuyến sang sông…
Khúc sông còn đấy mà không thấy người
Nhạt nhòa trang vở điểm mười
Thu tàn mấy độ… bảy mươi lần rồi…
Chiều buồn hồi tưởng xa xôi…
Về thời son trẻ đắp bồi tương lai
Mong sao em cháu từng ngày
Tu TÂM rèn ĐỨC – TRÍ – TÀI hơn xưa!
Gió đùa bông lúa đong đưa
Ngạt ngào hương sữa hoa dừa thôn quê
Hai mươi mười một đã về
Trọn lòng trọng ĐẠO vẹn thề tôn sư!…
Bành Nhân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang