22/11/23 – 10:11
NGHỀ YÊU THƯƠNG
Và bây giờ em là một giáo viên
Mới thấu hiểu những lo phiền ngày ấy
Những vô tư, những hồn nhiên cứ vậy
Vịn tuổi học trò nghịch, quậy quỷ ma!
Lắm ngọt ngào… cũng có lúc rầy la
Bởi thầy cô xem là con, là cháu
Sổ đầu bài ghi tên trò điểm xấu
Đêm trở về giấc ngủ chẳng bình yên!
Đến bây giờ quý lắm những lời khuyên
Tuổi thần tiên còn vô lo vô nghĩ
Nào ngờ đâu sau tâm hồn dung dị
Một tấm lòng thơm vị ngọt mát lành!
Nghề yêu thương chăm lo chuyện học hành
Mong trò ngoan trở thành người tử tế
Biết thương người, biết bao dung, chia sẻ
Độ lượng đo lẽ sống đẹp với đời!
Bài học xưa còn đó chẳng hề vơi
Trang sách mãi thơm lời thầy cô dạy
Bao chuyến đò lặng thầm trong mê mải
Lữ khách qua bờ có quay lại bến xưa?!
Ơn thầy cô kể sao hết cho vừa…
Đời chèo chống đón đưa không mệt mỏi
Trên bục giảng chợt lòng em bối rối
Cánh cửa cuộc đời mở lối yêu thương!
Ngân Hà
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang