24/11/23 – 02:11
CẠN CHÉN TÀN PHAI
Ta góp nhặt chút tàn Xuân rơi vãi
Để gửi người ru lại khúc tình xưa
Còn hanh hao vài sợi nắng lưa thưa
Và tí tách những giọt mưa buồn bã
Chậm lại người ơi!… bước chân từ tạ
Đừng theo Xuân hối hả kéo tàn phai
Mới cùng nhau phút chốc đã chia hai
Không ngăn kịp ngấn lệ cài khóe mắt
Hạ chớm sang… Xuân vội tàn hiu hắt
Tình mới trao… đã quặn thắt lòng son
Vẫn đâu đây… lời ước hẹn vuông tròn
Sao chớp mắt… lại chỉ còn hoài niệm?
Cho ta xin phép thần thông màu nhiệm
Tan vào Xuân tìm kiếm mảnh trăng thề
Quay ngược dòng trả lại hết đam mê
Rồi thanh thản trên đường về đón Hạ
Bóng Xuân trôi kéo người đi vội vã
Dấu tàn phai tất tả bám theo sau
Hạ đã sang tầm tã trút mưa sầu
Gửi lòng sao khi bồ câu ướt cánh?
Mưa vừa rơi đã tràn về hoang lạnh
Người mới xa hiu quạnh đã lên ngôi
Tàn phai ơi!… yêu dấu vụt bay rồi!
Cùng cạn nhé chén ly bôi đắng ngắt.
Hoàng Anh Dũng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang