25/11/23 – 02:11
HƯƠNG LÚA VÀ NGƯỜI XƯA…
Ngọn gió bấc chợt lùa qua phên nứa
Rét run người… chỉ mới nửa thời gian
Ngó sang bên cô bạn học chung bàn
Thơm khôn cưỡng… mùi lúa rang vẫy gọi
Tiếng cum cúp như tiếng lòng khó nói
Chìa tay ra chờ đợi phía người ta
Một nắm lúa rang… chỉ vậy thôi mà
Như thâu tóm cả sơn hà của trẫm
Bao nhiêu năm xa mái trường đầm ấm
Lúc Đông về sao lòng bỗng nhớ nhung
Mùi lúa rang theo kỷ niệm mông lung
Chợt thơm lạ đến đây cùng ngươi ấy
Ngày xanh ơi sao thiết tha đến vậy
Như những vết son tô điểm cuộc đời
Hương lúa rang xưa đậm mãi tình người
Và đôi mắt của người cho ta nữa…
Ngô Quang Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang