27/11/23 – 09:11
CẦU LONG BIÊN
Cầu Long Biên như con rồng phủ phục
Lại như hình dãy núi vượt qua sông
Mơn mởn ngô khoai xanh dải đất hồng
Vồng Bãi Giữa như ngực em mười tám
Đi bộ trên cầu trong nỗi nhớ khôn nguôi
Thời đánh Mỹ tháp cầu làm ụ pháo
Tôi và đồng đội đi vào trận đấu
Cầu cũng gồng lên qua mỗi trận bom thù
Nhớ làm sao năm ấy cuối thu
Mình dắt nhau lên cầu chụp hình ngày cưới
Xe chạy phía trên, chèo khua phía dưới
Em thẹn thùng không dám ngả vào anh
Thuở ấy chúng mình tất bật ngày đêm
Mà vui thế giữa dòng người xuôi ngược
Trên bến dưới thuyền lung linh bóng nước
In dáng cây cầu như giấc mơ bay
Xe lửa qua cầu xiết chặt đường ray
Xình xịch trong đêm như nhịp tim thành phố
Và tôi nghĩ nay mai dù thêm nhiều cầu nữa
Thì đây vẫn mãi là
mạch máu đất Thăng Long!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang