29/11/23 – 03:11
MỘT HÀ NỘI NHƯ THẾ
Tôi vẫn viết về Hà Nội cuối thu
Dù đông đến sương giăng mù kín lối
Chiều bước đi trên phố nhỏ hoang tối
Gió se lạnh lòng bối rối hoàng hôn
Những nỗi buồn bỗng xâm chiếm tâm hồn
Bao kỷ niệm cứ dồn về lộn xộn
Của thời xưa lại lẫn lộn hôm nay
Ngày xưa ấy con người ngay thật lắm
Bây giờ đây nhiều thứ đẹp say đắm
Thật hào nhoáng nhưng lại lắm bon chen
Chiều hoàng hôn con đường quen chân bước
Bỗng tối sập phố xá được lên đèn
Như bừng tỉnh tối lạnh quen góc phố
Cúc họa mi lại nở rộ ven đường
Khiến trái tim bỗng nhường chỗ yêu thương
Hà Nội thế lại vẫn cứ vấn vương.
Chiều 25/11/2023
Bùi Hữu Gia
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang