30/11/23 – 08:11
THU ĐI RỒI LẠI VỀ
“Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng”…
Phải thu đi cùng lá
Khi đông kề sau lưng?
Chỉ mùa thu biết rõ
Lá vàng đi về đâu
Chỉ lá vàng là tỏ
Đông tiễn thu khi nào.
Thu âm thầm giã biệt
Cảnh vật bỗng đìu hiu
Thu đi mà có biết?
Người dõi theo từng chiều.
Thu khi nào trở lại?
Cho trắng mây, xanh trời
Cho người người được thấy
Cảnh sắc thu vàng tươi.
Phải rồi, giờ vắng bóng
Nhưng chẳng biệt sơn khê
Qua mùa đông gió lộng
Xuân, hạ gọi… Thu về.
Thanh Phong
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang