30/11/23 – 03:11
VƯƠNG QUỐC CỦA RIÊNG TÔI
Cũng núi rừng nhấp nhô
Cũng sông dài uốn khúc
Tiếng chim thả hồn vô tư
Đuôi cá quẫy tung bọt nước
Vi tính xách tay mở dưới tán cây
Ý thơ cuộn tròn theo khói thuốc
Hòn Non bộ tôi ngồi
Đâu phải vườn Thượng uyển?
Đó là Vương quốc của riêng tôi
Viết xong một bài thơ
Khoan khoái ngắm ánh trời
Chiếu soi mặt nước
Có tia nắng đột nhiên gẫy khúc
Bởi chú cua bò ngang…
Đêm xuống trời se lạnh
Mải xem cá vờn trăng
Những vì sao rắc hạt
Như ghen với chị Hằng…
Cá ngoi lên mặt nước
Muốn ta đọc thơ chăng?
Đây Vương quốc của riêng tôi
tôi tự tay làm
Có khác chi khu vườn Thượng uyển
Ta thỏa nguyện bởi lòng ta thỏa nguyện
Đâu phải vì Vương miện các triều vua?
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang