31/12/21 – 09:12
Em đợi xuân về
Em đợi xuân tươi sớm trở về
Để xua cái rét hại cuối đông
Gây lạnh giá từng đêm thương ngóng
Bóng dấu yêu ở tận trời Nam.
Từng hẹn ước khi bước sang năm
Gặp gỡ cho vơi bao niềm nhớ
Cùng mừng Tết rộn ràng trước ngõ
Với hạnh phúc của lúc sum vầy.
Em đợi xuân tươi đến mai này
Sánh đôi đi chúc mừng thân quyến
Vì ngăn cách chẳng thường dịp viếng
Bởi Hà Thành nghìn dặm quan san.
Mong Tết về nắng ấm tỏa lan
Dịch Sars – Cov không còn quấy nhiễu
Ta đưa nhau qua cầu Rạch Miễu
Tới Bến Tre xông đất cụ Đồ.
Thăm chốn quê, bến nước, con đò
Ghé Bình Đại – Giồng Trôm – Chợ Lách
Sang Mỏ Cày – Thạnh Phú mến khách
Cả các cô thôn nữ xứ dừa.
Đều đáng nhìn, lại rất dễ ưa
Đã khiến ai… nặng tình xao xuyến!
Em chờ mùa Xuân
Em chờ mùa Xuân tới
Với muôn hoa nở bừng
Cùng xao xuyến lâng lâng
Đón bao điều mới mẻ
Nhìn bướm bay đơn lẻ
Kiếm bạn tình quanh đây
Vờn trên khắp cỏ cây
Lắng nghe lòng thổn thức
Mong niềm vui hạnh phúc
Sẽ đến như nắng mai
Soi sáng cõi trần ai
Rực rỡ màu hồng thắm
Em chờ mùa xuân lắm
Để mang ấm áp về
Xua tan đông tái tê
Cuốn âu lo, phiền muộn
Say đắm trong yêu thương
Đã tháng ngày ngóng đợi
Người ta xa vời vợi
Mới có dịp tương phùng
Từ nỗi nhớ mông lung
Được gần nhau mừng Tết!
Hoa môi tươi nở
Em chào xuân hoa môi tươi nở
Để anh nhìn say đắm bồi hồi
Người dễ thương lại hay cười
Nụ hàm tiếu thay cho lời thố lộ.
Yêu sao đóa hồng xinh vừa trổ
Đẹp nao lòng giữa chốn cảnh quan
Trời ngát xanh, hương tỏa lan
Với dáng xuân thì chứa chan mơ ước.
Anh thổn thức trông về phía trước
Ngắm em ngồi đôi mắt đăm chiêu
Như nghĩ suy nhớ bao điều
Lúc mới vừa qua một chiều gặp gỡ.
Em chào xuân hoa môi tươi nở
Chắc năm này hạnh phúc đong đầy
Cho anh được lắm vận may
Bởi đối phương chịu sánh vai chung lối.
Rồi đây khi hoàng hôn vào tối
Có hai người âu yếm bên nhau
Cùng đón xuân thật ngọt ngào
Gắn kết lại những xuyến xao lạc lõng.
Xuân muộn màng
Với anh đây là mùa Xuân muộn
Vì trải qua biến cố trong đời
Dẫu đớn đau vẫn phải cười tươi
Cho em khỏi buồn thương da diết
Cũng để anh nhìn em tha thiết
Khi bên nhau trên phố Sài Gòn
Giữa chiều buông bến cảng Ba Son
Nơi đã đi vào trang thanh sử
Ngắm khách du làm người lữ thứ
Từ phương Tây về ghé nước ta
Một Hòn Ngọc Viễn Đông phồn hoa
Hòa quyện sắc hồng màu cờ đỏ
Hỡi em! Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ
Ta hãy vui đón xuân muộn màng
Chúc mừng con trẻ được bình an
Sau những ngày bệnh căn quật ngã
Để quên đi lo toan vất vả
Làm cho anh thao thức hằng đêm
Mỗi lúc con chẳng thể ngủ yên
Do máu tụ não đang hành hạ
Tháng giêng Sài Gòn xanh màu lá
Đâu thiếu hương hoa bưởi Hà Thành
Bởi vì em đã ở bên anh
Chia sẻ nỗi niềm trong hạnh phúc
Lắng nghe những người thân thương chúc
Hai đứa đón xuân… thật tuyệt vời!
Em mãi là hoa xuân tươi nở
Anh rất yêu tháng ba
Bởi có em bên cạnh
Cùng mùa xuân trong lành
Phủ Sài Gòn – Hà Nội.
Bây giờ tuy chưa phải vội
Vẫn nghe lòng trỗi xuyến xao
Khi cơn đau quá nghẹn ngào
Chẳng còn bám theo anh nữa.
Cho hai đứa ta tròn lời hứa
Với tất cả họ hàng cận thân
Bao bạn hữu yêu mến xa gần
Gắn bó sớm, thành đôi giai ngẫu.
Như nguyện ước buổi ban sơ ghi dấu
Ở Hồ Tây lúc gặp gỡ đầu tiên
Do bà mối Tây Hồ đã se duyên
Để chúng mình hòa cùng chung nhịp thở.
Em mãi là hoa xuân tươi nở
Khiến anh trân quý đến vô vàn
Bên nhau luyến ái tỏa lan
Thổn thức tim hồng, xốn xang say đắm.
Nay em khắc biết anh thương nàng nhiều lắm
Dám đâu nào lơ đễnh chuyện của hai ta
Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ chớ có diết da
Để tháng ba mãi ngọt ngào… vui hạnh phúc!
LÂM KIM NGHI
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang