02/12/23 – 09:12
VỢ LÀ TẤT CẢ
Người vợ hiền bao ngày đêm vất vả
Lo cho chồng và lo cả gia trang
Tôi lớn lên với phong cảnh cơ hàn
Người yêu dấu đã sẵn sàng tất cả
Phận má đào mà chẳng sá ngại chi
Dù khó khăn hay bất cứ việc gì
Đành gác lại tuổi xuân thùy phận liễu
Dẫu biết rằng thân nữ nhi mềm yếu
Luôn vươn lên để lo liệu chu toàn
Với một lòng nàng luôn mãi sắc son
Phận dâu đạo vẫn lo tròn chữ hiếu
Lòng tôi đây mãi luôn luôn thấu hiểu
Yêu vợ hiền viết làn điệu dâng ca
Trước hay sau luôn nghĩa nặng đậm đà
Chẳng nói ra nhưng mãi là yêu quý
Một tình thương với một nguồn chân lý
Sống bên nhau luôn tri kỷ trọn tình
Để cùng nhau ta lo liệu gia đình
Luôn hạnh phúc đôi mình thêm con cháu
Phụng mẹ cha là một điều quý báu
Hiến thân mình để con cháu noi theo
Luôn vươn lên để xóa bỏ phận nghèo
Dù dốc đứng cheo leo cũng không ngại
Tấm gương đó vẫn luôn luôn sáng mãi
Thương vợ hiền đã chèo lái đò ngang
Đã cùng ta vượt qua ải giang sang
Tay chèo lái luôn luôn mãi vững vàng
Rồi về đích ngày càng thêm bền vững.
02/12/2023
Nguyễn Văn Học
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang