02/12/23 – 02:12
TÌNH CA ĐẮK NÔNG
(Bài thơ viết tặng anh Hoàng Khoa, em Phạm Hồng Sơn, em Phùng Hải, em Hoàng Khánh)
Chiều lộng gió tôi về thăm phố nhỏ
Đắk Nông ơi! Niềm khao khát nhớ thương
Những cung đường mang nặng nỗi vấn vương
Thương Gia Nghĩa từng giọt sương lắng đọng
Tôi mải miết kiếm tìm sợi tơ hồng
Vướng trong lòng hình bóng của mùa Đông
Tà áo hồng nhẹ bước đọc triền sông
Nơi bến cũ mênh mông đầy thơ mộng
Bao kỷ niệm tấm lòng như mở rộng
Bóng hoàng hôn buông xuống phủ đồi thông
Hồn xuyến xao dào dạt vướng tơ lòng
Trong cảm xúc ngọt ngào không tả hết
Chân trời mới ta lần tìm dấu vết
Biết nói gì đầy cảm xúc trong tôi
Về Quảng Sơn lòng dạ cứ bồi hồi
Nghe tình khúc giao mùa đêm vắng lặng
Những cảnh vật được thiên nhiên ban tặng
Thành bức tranh phong cảnh đẹp vô cùng
Ngắm nhìn xa đồi núi bóng trập trùng
Miền sơn cước vấn vương niềm thương nhớ
Sẽ có lúc ta trở về Gia Nghĩa
Ôm vào lòng nỗi nhớ thật ngọt ngào
Nặng nghĩa tình dấu ấn lòng xuyến xao
Bao kỷ niệm mãi theo cùng năm tháng.
Ngày 01/12/2023
Nguyễn Nam
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang