04/12/23 – 03:12
ĐÔNG VỀ NHỚ NGOẠI
(Song bát lục bát)
Vùng ký ức trong tôi bừng khơi dậy
Chỉ thoáng thôi giờ mấy chục năm rồi
Mi nhòa dòng lệ tuôn rơi
Nghe bao cảm xúc bồi hồi nhớ thương
Vào thuở ấy giữa canh trường xứ Bắc
Rét lạnh căm như dao cắt xé lòng
Mây vờn gió quyện từng không
Ngoại nằm yên giấc trên đồng quạnh hiu
Mưa từng đợt dập dìu xuyên kẻ lá
Nhớ ngoại nhiều tất dạ lại xuyến xao
Vườn rau ruộng lúa năm nào
Nuôi con khôn lớn chẳng nao nhọc nhằn
Đêm lặng lẽ ngồi nhìn trăng mắc võng
Lá nhẹ nhàng vương vãi đọng ngoài hiên
Ngoại giờ thoát cảnh truân chuyên
Xa rời cõi tục an yên niết bàn
Dòng lệ nóng hai hàng rơi tuôn mãi
Sợ gió gào khơi lại nỗi niềm đau
Trời đông giăng kín một màu
Khóc vì nhớ ngoại héo nhàu tim con.
Lê Hữu Phước
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang