04/12/23 – 03:12
ÁO TÍM
Lá trúc vườn ai sao tím ngát
Mây bâng khuâng chở nỗi nhớ ngang trời
Ngẫn ngơ tìm màu áo tím em tôi
Tia nắng tím lịm buồn không soi bóng
Dung nhan xưa vết hằn xuôi năm tháng
Tóc sương chiều buông xám lững lờ trôi
Gió mỏi mệt quyện ngang ru từng sợi
Nhánh tung xoăn ngã ngớn mắt, làn môi
Em đâu biết bóng mây trôi quá vội
Vườn nắng lên ấm áp cánh lá non
Bao mầm cội vươn tầm trong nắng mới
Khuất sau vườn lác đác lá vàng tơi
Đếm ngón tay mùa tiếp mùa luân hồi
Bên ghế ngồi chạm nỗi buồn xa xôi
Che niềm nhớ chìm bờ mi khép vội
Giọt thương nào nhẹ vỡ mặn bờ môi
Chiều bỗng tím thay áo em sim tím
Khoảng vườn riêng lá trúc chợt lao xao
Thoảng hương thu giữa đông phong rạt rào
Thương áo tím, dâng mưa buồn mắt tím.
03/12/2023
Trần Thị Thu Thủy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang