11/12/23 – 03:12
MÌNH GIẤU NHAU VÀO CỔ TÍCH ĐI ANH.
Có… giọt sương nào
vương trong mắt nâu!
Những sợi nắng
loang vào chiều vàng úa
Sót lại gì nơi cuối gió
Mà… mơ…
Anh ơi!
Đừng giấu em vào thơ
Những con chữ
ủ hương bằng nước mắt
Những nỗi nhớ đi qua mùa trầm tích
Em biết làm sao…
bơi giữa muôn trùng!
Hãy dắt em về
miền thu bâng khuâng
Có bướm trắng có cánh diều năm đó
Em hứa…
không ngốc nghếch thêm lần nào nữa
Để lạc tình vào cõi mong manh!
Ừ!
Hay… mình giấu nhau vào cổ tích đi anh
Chỉ thiên đường
và mùa xuân bất tận
Điệu luân vũ rung lên từng cung bậc
Ta ngọt ngào
tan chảy vào nhau!
Mạc Tố Hồng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang