Thương nhân – Thơ Tống Thu Ngân

18/12/23 – 01:12

Tác giả Tống Thu Ngân

THƯƠNG THÂN

Thôi tự nhủ ta thương mình thêm chút nữa
Đời có bao lâu mà cứ sống tào lao
Sao cứ mãi đi mây về gió
Sao chẳng biết thương mình mà cứ nghĩ đến nhân gian

Thôi ta hãy thương mình thêm chút nữa
Đời có bao lâu mà mơ mộng viễn vông
Đời có bao lâu mà sao cứ đi rong
Thôi hãy sống và làm điều mình thích

Thôi ta ơi hãy biết thương mình kẻo muộn
Bình minh lên rồi cũng tới hoàng hôn
Đi loanh quanh gối mỏi chân chồn
Chắc phải chọn cho mình một mối tình sau cuối

Những bông hoa đẹp trên con đường rong ruổi
Ta hái thật nhiều và gánh nặng hành trang
Ta sẽ bỏ, sẽ buông mà không hề nuối tiếc
Ta như tuổi mười lăm chỉ yêu chồi non, lộc biếc…

Ta sẽ sống thanh nhàn với đồi núi mộng mơ
Với tình nhân ta khao khát từng giờ
Trên yên ngựa sau lưng chàng bạch mã
Đời thật đẹp đâu có chi mà vội vã…

Tống Thu Ngân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: