Chùm thơ Võ Huy Triết – Tuyển tập “Xuân Yêu thương”

31/12/21 – 02:12

 

Tác giả Võ Huy Triết

 

Xuân về đó em!

Thương em giá lạnh Mùa Đông
Heo may, gió bất, không chồng lẻ loi.
Đông dài, tội lắm người ơi
Bao giờ hết lạnh, tuyết trời dần tan?

Hôm qua thấm cảnh Đông tàn
Hôm nay khắp chốn ngập tràn sắc Xuân.
Qua rồi giá lạnh gian truân
Đất trời bừng sáng, Xuân về đó em.

 

Xuân về trên quê hương Bình Thuận!

Xuôi về cuối dải Miền Trung
Ghé thăm Bình Thuận – Anh hùng quê ta
Xuân về vang vọng lời ca
Xưa kia nghèo đói, nay ta đẹp giàu.

Thanh long rừng trái ngọt ngào
Biển khơi tôm cá giã cào đầy ghe
Ai về Bình Thuận có nghe
Chưa đi Mũi Né, như chưa hiểu mình.

Cà Ty chan chứa nghĩa tình
Phan Thiết ta đó, bóng hình thân thương
Ai đi, lòng cũng vấn vương
Khi về gặp lại, tình thương dạt dào.

Nhớ xưa gian khổ nhường nào?
Nay ta đổi mới, tự hào quê hương
Bình Thuận trăm mến, ngàn thương
Từ trong bom đạn chiến trường, hồi sinh.

Đi lên bằng chính sức mình
Bằng lòng nhân ái, nghĩa tình quê ta
Anh hùng nên đất nở hoa
Bình Thuận vang mãi bài ca Xuân về.

 

Thăm lại Quảng Nam

Xuân về, thăm lại Quảng Nam
Tìm cô gái hát hò khoan năm nào
Anh qua Cửa Đại, Cù Lao
Tìm em rót rượu Hồng Đào năm xưa.

Thu Bồn rộn tiếng đò đưa
Như nghe giọng nói người xưa gọi mình
Anh đi Đại Lộc, Phú Ninh
Ghé thăm cô gái giao liên Điện Bàn

Xuôi về Phố cổ Hội An
Nghe câu hò Quảng, như đang thì thầm:
“Đất Quảng Nam chưa mưa đà thấm,
Rượu Hồng Đào chưa nhắm đà say”.

Nhắm vào lòng dạ ngất ngay
Quê hương ai đó làm say lòng người
Xuân về rộn rã tiếng cười
Anh nghe vọng mãi tình người Quảng Nam.

 

Xuân này em đi bộ đội!

Năm xưa đất nước binh đao
Bố từ biệt mẹ, đi vào Trường Sơn
Bố làm anh Giải phóng quân
Dọc ngang chiến đấu, lẫy lừng chiến công.

Nay em nối tiếp cha ông
Đi làm bộ đội, thỏa lòng ước mơ
Được cùng cha đứng dưới cờ
Canh cho trời, biển, cỏi bờ bình yên.

Giữ từng tất đất thiêng liêng
Giữ cho Tổ quốc mọi miền yên vui
Xuân về thêm rộn tiếng cười
Nước nhà độc lập, lòng người dâng hương.

Giã từ trường lớp thân thương
Chào từ biệt mẹ, phố phường em đi
Dù phận gái, có xá chi
Tình nhà, nợ nước khắc ghi trong lòng.

 

Ra đi quyết chí lập công

Nguyện làm rạng rỡ non sông đẹp giàu
Tình yêu đất nước, đồng bào
Cha con cùng một chiến hào hòa ca.

Xuân về đất nước nở hoa
Em đi giữa những lời ca, tiếng chào
Niềm vui, xen lẫn tự hào
Em đi Bộ Đội, Xuân nào vui hơn!

 

Giấc mơ xuân!

Em đang đấm chìm trong giấc mộng
Giữa đất trời lồng lộng gió Xuân
Cho lòng vơi nổi bâng khuân
Giao hòa trời đất, mùa Xuân đang về.

Em mơ thấy mùa Xuân bất tận
Hai chúng mình say quấn bên nhau
Chặt bền như thể trầu – cau
Như đôi én lượn trời cao Xuân về.

Em mãn nguyện hẹn thề năm củ
Nay Xuân về chín đủ tình yêu
Dù cho cách biệt bao nhiêu
Em luôn tin tưởng tình yêu Xuân về.

 

Du xuân!

Em người lữ khách đến thôn trang
Áo tím, dài vương dưới nắng vàng
Tóc bay trong gió mùa Xuân tới
Đẹp hút hồn ai đến ngỡ ngàng.

Ơi người con gái dáng đài trang
Phiêu du, ngoạn cảnh đón Xuân sang
Dù che, tóc xõa bờ vai mộng
Chân bước khoan thai, má ửng hồng.

Ngắm trộm hình em, thấy cởi lòng
Ước gì sánh bước, thỏa chờ mong
Em ơi cho hỏi, mùa Xuân đến
Mình thành đôi lứa, có được không?

VÕ HUY TRIẾT

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: