Tôi về nhận lại tên tôi – Thơ Trịnh Duy Sơn

22/12/23 – 09:12

Tác giả Trịnh Duy Sơn

TÔI VỀ NHẬN LẠI TÊN TÔI*

Gần sáu mươi năm qua rồi
Tôi đi tiêu hết một thời thanh xuân
Bây giờ dừng lại bước chân
Trở về Đức Tái** một lần với quê

Tần ngần đứng giữa triền đê
Ngắm dòng sông Đuống mà tê tái lòng
Bao năm nước chảy xuôi dòng
Còn đâu cái dáng lưng ong chèo đò!

Nơi tôi cùng bạn chăn bò
Cánh đồng Chằm Vậy cánh cò chao nghiêng
Dáng cha cày, chị đem cơm
Còn tôi khoét giữa đống rơm…trốn tìm

Bạn Cư, bạn Chữ, bạn Tình
Bạn Lý, bạn Sự, bạn Hình, bạn Sang…
Bạn nào còn ở trần gian
Bạn nào đã vội hòa ngàn mây trôi?

Tôi đi phiêu dạt cùng trời
Tên mình cũng bỏ rớt rơi giữa làng
Một đời “cuốc bộ” lang thang
Một đời ngậm ngải tìm vàng chưa thôi!

Tôi về nhận lại tên tôi
Cái tên mẹ gọi – Thìn ơi! – Mẹ chờ
Tôi đi từ ấy đến giờ
Nào ngờ làng giữ chưa mờ tên tôi

Tôi đi tóc bạc hết rồi
Chỉ còn ánh mắt nụ cười vẹn nguyên
Nào bà, nào chị, nào anh
Nào bác, nào chú, cháu, em sum vầy

Tôi đi hai mốt nghìn ngày
Nào ngờ có được hôm nay trở về
Rưng rưng bưng bát cơm quê
Nhớ bao đồng đội không về cùng tôi!!!.

22/12/2023

Ghi chú:
* Thìn là tên của tác giả do cha mẹ đặt từ khi chào đời.
** Thôn Đức Tái, X. Chi Lăng, TX. Quế Võ, T. Bắc Ninh là quê hương của tác giả.

Trịnh Duy Sơn

Nguồn ảnh: Tác giả cung cấp

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: