22/12/23 – 04:12
MÙA VỌNG
Sương mù xông khói
mây vẩn đục buốt chiếc lá cuối cùng
Mặt đất loang
những cánh đồng trơ cỏ úa
Rừng lá phong rỉ máu đỏ tía xác xơ
Tiếng khóc trẻ thơ đói rét khát bầu sữa mẹ.
Cây sồi già
chết lặng trước gió
Tuyết đóng băng
chập chờn những linh hồn oan khuất
Kẻ hành khất không nhà
lẩm nhẩm van xin
Mùa nổi lênh, mưa nhỏ lệ trắng trời.
Sầm bóng tối
hút vực sâu muôn trượng
Hai cực phân tranh
hủy diệt hay đòn bẩy ý chí
Tự do thắp ánh sáng cứu thế
Chúa Phật Thánh không tranh
Sao chiến tranh tàn khốc?
Đạn lạc hai đầu chiến tuyến
nát trái tim mẹ và em.
Mùa
run rẩy nỗi người
Đồng vọng nhân gian.
Trần Thảo Vy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang