27/12/23 – 01:12
KHÓC MUỘN
Bây giờ mới khóc: – Mẹ ơi!
Bảy tám nước mắt – nửa rơi chiến trường
Nửa nay rơi giữa thương trường
Còn đâu để khóc để thương mẹ già
Một đời lặn lội mẹ qua
Nay con lặp lại vẫn là y nguyên
Một đời theo học thánh hiền
Hiền chưa chịu thuộc… bời nghiền tâm tư?
Con còn rơi rớt câu thơ
Ấp ôm lòng mẹ tình xưa dội về
“Bảy mươi chưa khỏi đui què”
Nhớ lời mẹ dặn con nghe thấu trời
Bây giờ được khóc mẹ ơi
Muộn mà chưa muộn dòng đời thẳm sâu.!
Chữ tâm con thuộc làu làu
Dù cho đời có nát nhàu…
Vẫn vui.!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang