27/12/23 – 05:12
TÌNH NHA TRANG
Anh đưa em dạo biển Nha Trang
Đường Trần Phú rợp hàng cây, bóng mát
Chiều hoàng hôn, sóng vỗ, thầm thì biển hát
Bọt lăn tăn in bóng em về.
Sóng rì rầm, ngân câu hát, gom vần thơ
Hồn trinh trắng còn ẩn mình e thẹn
Bờ cát dài uốn cong thành dáng đẹp
Mơ tình yêu, hạnh phúc, một mái nhà
Nha Trang ơi! Đẹp nhất những đường hoa
Đang khoe sắc trong gió xuân dào dạt
Hương hoa thơm ru hồn ta ngào ngạt
Tháp Bà như ước hẹn ai về?
Hòn Chồng, Hòn Tre, khu giải trí đam mê
Gợi trong anh bao nhiêu là nhung nhớ
Nhớ dáng em, nhớ Nha Trang muôn thuở
Yêu em nhiều dù mới gặp lần đầu tiên
Nụ cười của em xua tan hết buồn phiền
Anh như chết dưới nét đẹp kiều diễm
Của em, của Nha Trang nồng đượm
Của con đường cát trắng, biển xanh
Ngày mai đây, ngập tràn trong anh
Bởi có em và Nha Trang ôm ấp
Ôi! Xứ trầm hương anh nhớ lắm
Yêu con người và yêu biển Nha Trang.
Tâm Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang