10/07/24 – 09:07
GIẤC MƠ XƯA
(OLD DREAM)
Anh luôn đi bên em
Giữa màn sương êm ả
Sao rơi đầy ngọn lá
Xanh biếc và lung linh
Xao xuyến hoài con tim
Bồi hồi như muốn nói
Nhưng gió nào đã gọi
Đã bay vào không gian
Tình yêu đầy mênh mang
Bay nhanh qua trời nhớ
Vì quá yêu nên đã
Đốt cháy thành sao băng
Em cứ đi bên anh
Âm thầm và lặng lẽ
Tự đáy lòng anh hiểu
Sao em hoài lặng im
Để chị Hằng đêm đêm
Như càng thêm e ngại
Kéo mây trời che lại
Để mình em với anh
Rồi chúng mình quen nhau
Nụ hôn đầu chạm ngõ
Để bầu trời lộng gió
Lung linh hoài mắt em
Em đi về đêm đêm
Có anh và sao đó
Ánh trăng vàng thêm nhớ
Vén mây nhìn đôi ta
Để tóc dài thướt tha
Xinh thêm từng sợi bạc
Để dáng đi mộc mạc
Sao biến thành thiết tha
Rồi biến thành đôi ta
Hóa thêm nhiều sắc biếc
Cho tình yêu tha thiết
Giữa trời đầy trăng sao
Và chúng ta bên nhau
Hai đứa cùng đi mãi
Đêm dài sao ngắn lại
Để nhuộm hồng trời lên.
BS. LÊ THỊNH
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang