08/01/22 – 04:01
DÁNG MẸ
Dáng Mẹ cũng gày như dáng Nước
Dáng Nước tảo tần dáng Mẹ tôi
Tất tả bao năm bên bờ sóng
Nuôi đủ chín con sống nên người
Chúng con lớn lên rồi lần lượt
Chào Mẹ, rời xa mái ấm êm
Đứa lên biên giới đứa ra đảo
Đứa cuối dòng sông đứa ngược ngàn
Mẹ thường hay nói Mẹ đều thương
Chín đứa con chín khúc ruột mềm
Những lúc hay tin mưa xối xả
Lòng Mẹ quặn đau vạn nỗi niềm
Mẹ là bếp lửa tỏa khói thơm
Là giấc con yên ngủ gối mềm
Mẹ là ngọn gió trưa nắng hạ
Phe phẩy cho con đỡ muộn phiền
Chúng con lớn lên rồi lần lượt
Xa Mẹ tỏa đi khắp phương trời
Mỗi độ xuân về nao nao nhớ
Nhắc lòng, lòng nhắc: Mãi Mẹ thôi
Chẳng đâu hiền hậu như dáng Mẹ
Chẳng đâu có được Mẹ tình thương
Phương nào thay được phương lòng Mẹ
Chốn nào thế được chốn quê hương
Mẹ là tổ ấm mớm nâng nuôi
Chúng con phương trưởng lớn thành người
Mẹ là tia nắng ban mai rọi
Tia nắng dắt con bước vào đời
Chúng con là đất bồi gốc Mẹ
Thêm chặt thêm bền thêm sức vươn
Thêm những yêu thương thêm gắn kết
Bóng Mẹ chan hòa che chở con
9/3/2021
NGUYỄN TRỌNG VĂN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang