Chùm thơ ” Hoa Cỏ Mùa Xuân” – Tác giả Phạm Thanh Hải (Thanh Hóa)

27/01/22 – 03:01

 

Tác giả Phạm Thanh Hải

Đông tàn

Đông gom nhặt những lá vàng rơi xuống
Trãi bên đường để chào đón xuân sang
Đào, mai đang khoe những nụ chúm vàng
Để tô điểm sắc màu trong ngày  tết.

Nắng cuối mùa vẫn mang theo cái rét
Nụ tầm xuân vẫn e ấp chiều về
Khói lam chiều lan tỏa chốn thôn quê
Giàn hoa giấy nhà ai vừa mới nở.

Đêm tĩnh lặng nghe mùi hương trong gió
Mấy cành ly nở rộ cạnh hiên nhà.
Khúc chuyển mùa sáng rực ánh giao thoa
Mang hồn thơ bay vào khung cửa sổ.

Đông đã tàn mang theo từng nỗi nhớ
Nụ hôn trao từ cái thuở ban đầu.
Xuân dịu dàng đọng mãi ở trong nhau
Như bản nhạc bỗng trầm trong khúc hát.

 

Mai nhà

Nhà tôi có một cây mai
Chơi xuân đã bốn năm nay tại nhà
Năm nào cũng nở đầy hoa
Đúng vào dịp tết thật là đẹp thay

Nhưng sao vào đúng năm nay
Hoa đã nở hết… tết này còn đâu
Phải rằng điềm báo năm sau?
Chẳng được may mắn như bao gia đình?

Nghĩ đi thấy cũng buồn tình
Nghĩ lại cảm thấy lòng mình vui ghê
Mặc dù tết vẫn chưa về
Nhưng mà hoa đã xum xuê trong nhà

Được đón tết trước người ta
Niềm vui như đã vỡ òa trong tôi
Nhìn mai lòng dạ rất vui
Tiễn Trâu đón Hổ… ngậm ngùi tình hoa

 

Cây bàng

Trơ trọi thân côi một cây bàng
Lá vàng rụng xuống đón xuân sang
Chúm chím trên cành đang chồi nụ
Dẫu qua năm tháng thật bẽ bàng.

Vẫn sẽ dâng đời bao sức sống
Mỉm cười chờ đón lúc xuân sang.
Trách thân chẳng đẹp như lim, sến
Nhưng vẫn chở che dưới nắng vàng.

 

Xuân đã về

Xuân đã về trên khắp nẻo đường quê
Nắng trải vàng trên đường làng phố nhỏ.
Câu yêu thương năm nào em vừa ngỏ
Anh thẩn thờ tay chẳng dám cầm tay.

Thời gian dài thấm thoát đã bấy nay
Giờ nghĩ lại lòng càng thêm nhung nhớ.
Trái tim yêu phập phồng trong nhịp thở
Nay xa rồi anh vẫn nhớ vẫn thương.

Hai chúng mình mỗi đứa một quê hương
Lời hẹn ấy chẳng cùng nhau chung bước.
Để cho anh cứ hàng đêm mong ước
Giờ quay về với cái tuổi đôi mươi.

Cùng đón xuân hoa nở rợp khắp trời
Đào khoe sắc rộn ràng bên cửa sổ.
Hương tình mãi vẫn theo cùng anh đó
Để xuân này mình luôn nhớ về nhau.

Ảnh minh hoạ internet

Đường quê

Xuân đã về trăm hoa khoe sắc
Chiều thôn quê phảng phất mưa bay.
Ven đường hoa tựa vầng mây
Tỏa hương ngây ngất, đắm say lòng người.

Hoàng hôn phía chân trời đã tắt
Áng mây hồng dìu dặt bay qua
Tắc kè gọi bạn đường xa
Bóng con dơi liệng bay ra, bay vào.

Đêm buông xuống vườn đào mới nở,
Nụ hoa vàng hớn hở chào xuân.
Bóng ai bước nhẹ bàn chân
Thẩn thơ tìm lại mấy vần thơ xưa.

Hầu như pháo giao thừa đã điểm
Hoa giữa trời hòa quyện trong mưa
Sắc hồng rơi tỏa lưa thưa
Vội tìm bóng nhạn để đưa nhau về.

Rảo chân bước đường quê mở lối
Nỗi lòng ai say với tình ai
Hương đào tỏa ngát mê say
Quyện vào mái tóc vờn bay thêm nồng.

Phút chia tay mà lòng chẳng muốn
Con đường quê chộn rộn bàn chân
Hương thơm gắn lại cho gần
Xuân về kết chặt tình thân hỡi người.

PHẠM THANH HẢI

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: