02/02/22 – 06:02
Bạn đọc quý mến! Một mùa Xuân nữa đang về! Khoảnh khắc giao mùa, đất trời,vạn vật dường như tươi sáng, trong lành và đâm chồi, nảy lộc, hoa trái tốt tươi. Tết Cổ truyền đã trở thành truyền thống văn hóa của Người Việt. Người người hướng về cội nguồn, ông bà tổ tiên, gia đình. Nhà nhà sắm Tết, đoàn viên sum họp.
Mùa Xuân cũng là nguồn cảm hứng thi ca, là dịp giao lưu cùng thi hữu. Chúng tôi xin gửi đến bạn đọc tác phẩm Xuân yêu thương với những tình cảm và lời chúc Tết tốt đẹp nhất!
Bốn mùa thoắt đến thoáng đi theo quy luật tự nhiên. Và cứ mỗi độ xuân về, đất trời, vạn vật dường như tươi đẹp.
Bốn mùa Xuân – Hạ – Thu – Đông
Thoáng qua, thoát lại một vòng hồi luân
Bây giờ mai nở chờ xuân
Mưa bay lất phất, gió luồng ngoài hiên…
Mùa xuân – mùa của sự sinh sôi, nảy nở của cỏ cây, hoa lá. Nhà thơ Phan Huy Hùng (Hà Nội) rung cảm:
Xuân về nắng vượt bờ cao
Đẩy cửa bước vào
Hôn nụ tầm xuân
Thẹn thùng bầu má bồ quân
Ta gieo hạt giống…
Mùa Xuân đơm mầm!
(Hạt giống xuân)
Mùa xuân tràn nhựa sống, mùa xuân đầy ắp yêu thương. Nhà thơ Đoàn Văn Hạnh tâm tình:
Năm ngón tay anh
Đan từng cánh lá
Nghe dòng nhựa chảy
Ngỡ là mùa xuân
(Lá non)
Và trong thơ Kiều Ngọc Tuyết cũng không ngoại lệ :
Xuân sang em về nâng gót nhẹ
Xua tan bao nỗi nhớ chờ mong
Thon thả dáng huyền chân vui chim sáo
Khoảnh khắc bên nhau ngây ngất đến nao lòng..
(Nơi gặp gỡ mùa Xuân)
Xuân yêu thương chính là tình yêu rộng nghĩa. Yêu quê hương, yêu gia đình, xóm làng. Tình cảm ấm áp, nghĩa tình gặp gỡ, hàn huyên trong những ngày giáp Tết. Tác giả trẻ Đinh Văn Hiệp ở Hà Thành cũng tâm tình:
Ngày xuân Tết đến sum vầy
Hàn huyên đoàn kết dựng xây gia đình
(Xuân yêu thương)
Và ở đâu đó có những người con xa quê, không về Tết… Họ vì nghĩa cửa, vì nhiệm vụ mà gác lại việc gia đình, đón Tết ở nơi xa. Cảm thông, chia sẻ, Đỗ Ngọc Trung cũng bộc bạch xúc cảm với một sự trân quý :
Mùa Xuân này con không về với mẹ
Ở lại trường vắng vẻ nơi rẻo cao
Tiếng học trò gọi cô giáo xôn xao
Con không nỡ xa bao em bé nhỏ…
(Mùa Xuân ở lại)
Nữ sĩ Thị Nguyên (ở Bình Thuận) cũng nao lòng nơi đất khách chiều cuối năm :
Mấy năm rồi con ở tận phương xa
Chưa trở về nhà mình đón Tết cùng với mẹ
Trong căn nhà ba gian khói trầm bay lặng lẽ
Ngoài mảnh vườn cây cỏ cũng đau đáu chờ mong.
(Tết này con về nhà với mẹ)
Nữ sĩ Phương Ngô (Xứ Nghệ) cũng rung động trước sắc xuân và tình người đầy ắp yêu thương:
Tim run rẩy
mong chờ điều kỳ diệu
Mà lời yêu
chẳng thể thốt thành lời
Bao yêu thương
nay chỉ là hoài niệm
Đợi anh về
hoa cỏ hoá thành thơ…
(Về đây đi anh)
Xuân không chỉ là dịp nghỉ ngơi, đoàn viên sum họp mà còn là dịp giao duyên đôi lứa. Nhà thơ Lâm Kim Nghi khẽ khàng:
Nhìn bướm bay đơn lẻ
Kiếm bạn tình quanh đây
Vờn trên khắp cỏ cây
Lắng nghe lòng thổn thức
(Em chờ mùa Xuân)
Rung cảm trước khoảnh khắc giao mùa, lắng mình để cảm, để nhận sự ấm áp, ngọt ngào vị xuân, nhà thơ Đỗ Văn Chiêu thốt lến tiếng lòng, tiếng thơ:
Đông qua rồi xuân ấm áp em ơi
Bao gian khó đẩy lui về quá khứ
Ghìm trong dạ cùng trái tim nhắn nhủ
Giá lạnh tàn cây nhú lộc mừng vui
(Rạo rực nhành xuân)
Và mùa xuân ở Tây Nguyên đầy nắng và gió với âm hưởng của đại ngàn, với những lễ hội, những nhịp sống yên bình nhưng đây sức sức. Trong thơ của nhà thơ Phan Trọng Lan cũng thế:
Xuân về trên dải Ban Mê
Vùng đất gió nắng, Cà phê một vùng
Có người cô gái Êđê
Ngồi bên chóe rượu mân mê cái cần.
(Xuân về trên Ban Mê)
Nữ sĩ xứ Thanh – Phạm Là cảm tác trước mùa xuân về trên quê hương đổi mới, xóm làng khang trang, đời sống ấm no, hạnh phúc:
Xuân về cảnh cũng tưng bừng
Chim kêu ríu rít, hoa mừng thắm tươi
Bình minh hé rạng nụ cười
Tết về phấn khởi, người người thi đua.
(Tết sắp về)
Mùa Xuân đất nước quê hương ngày càng đổi mới,khang trang giàu đẹp. Nhà Thơ Trương Công Bang khát vọng :
Phố thị, làng quê thắm cảnh xanh
Bưởi ngon cam ngọt vị thơm lành
Mong ước bốn mùa tình xuân thắm
Hạnh phúc cho nhau kiệm để giành
(Tình xuân)
Nữ sĩ xứ Nghệ – nàng thơ Thanh Thanh vẽ nên bức tranh xuân đầy sắc màu áo mới, hoa xuân…
Em khoe áo mới bên sông
Phố chiều nghiêng nắng phố hồng áo em
Ngàn hoa đua sắc buông rèm
Mùa Xuân thức giấc nhìn xem phố phường
(Dịu dàng mùa xuân)
Nguyễn Kiều Tâm phiêu mình dưới ánh xuân, say tình nghĩa:
Ta rón rén ly rượu mừng Xuân mới
Sợ chạm vào tinh tú mộng đời vui
Em rực rỡ đi vào Xuân phơi phới
Xuân phiêu bồng ngân nga mãi khôn nguôi…
(Nơi gặp gỡ mùa Xuân)
Trân trọng giới thiệu quý bạn đọc tác phẩm thơ Xuân yêu thương. Chúc bạn đọc đón một mùa xuân an khang,thịnh vượng, một cái Tết ấm áp, đoàn viên và hạnh phúc, yêu thương!
BÁ NHA
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang