“Thơ tình” – Tác giả Nguyễn Duy Khương (Lâm Đồng)

23/02/22 – 08:02

Tác giả Nguyễn Duy Khương

Cổ Tích Tinh Yêu

Vầng trăng cổ tích một thời
Ngưu Lang-Chức Nữ đợi chờ gặp nhau.
Chờ ngày tháng bày mưa ngâu
Nhịp cầu Ô Thước nối đầu cách xa.

Nhớ chăng Chú Cuội-Hằng Nga
Trung Thu trăng sáng cứ là gặp nhau.
Dạo quanh khắp nẻo địa cầu
Niềm vui đôi lứa, nhuộm màu yêu thương.

Chờ chồng sớm nắng chiều sương
Bồng con hoá đá, một phương ngóng chờ.
Non cao, biển rộng hững hờ
“Hòn Vọng Phu”đó, nhắc đời cảm thương.

Chuyện tình trắc trở chàng Trương
Mỵ Nương say đắm sáo tương tư chàng.
Gặp nhau quay mặt phủ phàng
Thuyền trôi lặng lẽ, tình chàng ngẩn ngơ.

Hùng Vương chuyện tích để đời
Họ Cao dòng dõi sinh đôi hai chàng.
Hai người thương mến một nàng
Người anh được chọn đồng sàng lứa đôi.

Người em đành phải chia phôi
Ra đi hoá đá nằm nơi núi đồi.
Người anh cùng với bạn đời
Cùng chung hoá kiếp cau vôi cùng trầu.

Tình yêu cổ tích thắm sâu
Thương nhau”cởi áo”, qua cầu”đánh rơi”.
Yêu nhau nguyện mãi chung đôi
Cho dù hoá đá, không thôi lời nguyền.

                                                 Ngày 21.03.2021

Ảnh minh hoạ internet

Sân trường với lá me bay

Ngày tựu trường nhớ mùa thu năm ấy
Anh và em cùng chung lớp, chung trường.
Mới gặp nhau, bốn mắt nhìn bỡ ngỡ
Em mỉm cười như từng thuở quen nhau.

Trải ba năm, anh cùng em chung lớp
Nhặt lá me, tặng em nhớ một thời.
Cùng trao đổi trong những giờ học tập
Lại thuyết trình giờ Anh ngữ thi nhau.

Giờ tan trường, anh cùng em chung bước
Trên đường về, sao vội vã trôi mau.
Nói nhau nghe không bao giờ cạn hết…
Chuyện yêu thương em mắc cỡ, thẹn thùng!

Hết cấp ba, cùng thi vào đại học
Em Sư phạm, làm cô giáo tương lai.
Em thi đậu, ở lại tỉnh theo học
Anh vào Nam, bởi anh chọn khác ngành.

Ngày ra trường, em xin làm cô giáo
Tháng ngày trôi trên bục giảng thân thương.
Đã bao năm chưa bao giờ gặp lại
Mái trường nào em đứng lớp gần xa?

Nay trở lại thăm trường xưa, phố cũ
Nhớ một thời cùng thầy, bạn bên nhau.
Chân nhẹ bước, xin phép vào sân trước
Nghe bùi ngùi, nhìn những lá me rơi.

Đứng ngẩn ngơ, nhìn phòng học thương mến
Ba năm trời bao kỷ niệm thân thương.
Vội nhặt lên lá me bay vàng úa
Cầm trong tay, bao ký ức ùa về…

Từ lớp học, một bóng hình cô giáo
Bước nhẹ nhàng, rời tiết học ra sân.
Thật xúc động, cứ nhìn theo cô mãi
Mái tóc dài, tà áo trắng thân quen.

Đôi chân bước, tiến lại gần chào hỏi
Thì ra em, bạn chung lớp năm nào.
Cùng mừng vui, cái nắm tay thật chặt
Bốn mắt nhìn, vẫn đôi mắt ngày xưa.

Ngồi bên nhau quán cà phê bãi biển
Nơi một thời từng hai đứa bên nhau.
Mái tóc thề em còn vương bụi phấn
Anh bồi hồi, vuốt tóc nhẹ thân thương.

                                                   Ngày 14.11.2021

 Thương lắm tình em

Chân nhẹ bước con đường xưa cỏ lạ
Mặt trời lên rạng rỡ ánh dương soi.
Giọt sương rơi vương cành cây ngọn cỏ
Con đường quen nay thấy lạ bồi hồi.

Con đường làng đưa tôi vào ngỏ vắng
Hai bên đường quạnh quẽ những hàng cây.
Nay về quê thăm em đầy thương nhớ
Ngôi nhà xinh cổng bông giấy đây rồi.

Tình quê hương đong đầy trong nhịp thở
Mỗi lần về một nét mới nên thơ.
Đường cao tốc chạy ngang làng em đó
Những hàng tre, ruộng lúa vẫn xanh non.

Tô mỳ Quảng thơm ngon Dì vừa nấu
Vẫn đậm đà hương vị của quê hương.
Ngồi bên em, ta nhìn nhau thoả ước
Bao tháng ngày mong đợi chở nhớ thương.

Con đường làng chiều quê sao vắng vẻ
Anh cùng em lặng lẽ bước bên nhau.
Gió nhẹ thổi mùi mạ non thơm ngát
Vài chú chim nhảy nhót hót trên cành.              

                                               Ngày 28.09.2021

Nguyễn Duy Khương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: