Chùm thơ “Hoa Cỏ Mùa Xuân” – Tác giả Phạm Đức Hân (Vĩnh Phúc)

28/02/22 – 09:02

Tác giả Phạm Đức Hân

Còn nhớ anh không

(Tặng Liên Phạm)

Em của ngày xưa của hôm nay
Diễn Châu xa lắm em về đây
Xây đập ngăn sông làm thủy điện
Xuân đã như hoa trên vòm cây.                                          

Làm dáng bên sông em đợi ai
Nở căng vòng ngực váy hoa bay
Thành phố bên sông mờ huyền ảo
Còn nhớ anh không! Hoa tặng ai?

                                  Thành phố Sơn La,  Mùa xuân 2020

Mẫu sơn mùa xuân

(Tặng Thủy Nguyễn)

Anh lại theo em lên Mẫu sơn*
Mờ sương huyền ảo hoa mẫu đơn
Tìm em chẳng nhận ra em nữa
Đã hóa thành hoa! Anh cô đơn.

Thích nhỉ Thủy ơi chơi trốn tìm
Tìm em như thể đi tìm chim
Người đây hoa đấy mờ sương ảnh
Cứ ngỡ là hoa hóa là em.

Phút giao thừa mừng xuân

Cành đào phai lung linh trước cửa
Đọng đài hoa long lanh những giọt sương
Gió xuân vương rung rinh hạt ngọc
Từng giọt rơi đếm ngược thời gian

Đôi bàn tay hứng từng giọt sương tan
Thời khắc điểm vũ trụ vào xuân mới.
Ta muốn níu thời gian dừng lại
Hai tay ta cầu nối Đông Xuân

Ta nhìn lại năm của trâu vàng
Đất nước gồng sức trâu vượt khó
Chào năm mới thế oai phong mãnh hổ
Một tương lai rạng rỡ đang chờ.

Em ơi em giờ phút giao thừa
Ta cụng ly vang đón chào năm mới
Riệu sóng sánh như tình ta lóng lánh
Ánh pháo hoa nhoang nhoáng ô cửa kính

Thư mừng xuân Nguyên thủ giọng ấm trầm
Anh ôm hôn em khi riệu đã say nồng
Nghe tiếng đập đôi con tim rạo rực
Ta lạc vào cõi bồng lai giữa hai thời khắc

Xuân đến Đông đi đê mê khoái lạc
Trên màn hình hợp xướng mừng xuân cao vút
Tổ quốc tưng bừng đang bước vào xuân.

                                        Giao thừa Xuân,  Nhâm Dần 2022

Nhớ!

(Gửi người em gái Ngọc Lạc, xứ Thanh)

Em mơ màng như muốn gửi điều chi
Về Ngọc lặc xứ Thanh quê ngoại
Nơi nhúm nhau đoạn rốn ta ở lại
Sao bây giờ ta thấy xa xôi.

Nhớ! Như sóng biển Vũng Tàu cơn dữ dội
Thương như trời Bà Rịa sáng tinh khôi
Nhớ ! Ta nhớ lắm quê ngoại ta ơi
Chiều ba mươi tết đào phai sắc thắm

Mặc áo mới mua má em đỏ ửng
Có chàng trai hàng xóm đang cười
Ta bẽn lẽn thẹn thùng chẳng nói lên lời
Dấu nụ cười của anh vào vạt áo

Anhđi bộ đội vào đơn vị pháo
Bảo vệ cầu Hàm Rồng núi Ngọc thân yêu
Anh hy sinh một chiều Ba mươi tết
Bom đạn thù hất anh xuống dòng sông

Sông Mã gầm lên dậy sóng hào hùng
Ôm thi thể anh vào đáy lòng Tổ quốc
Ở nơi đây không có hoa đào và rét tết
Chỉ có mai vàng và nắng vàng thôi

Muốn gửi cho quê chút nắng vàng mười
Xua tan giá rét xuân về vui tết
Gửi cho quê đôi lời thơ da diết
Hẹn hội Pồn Pôông* về Ngọc Lặc thăm quê.

Ảnh minh hoạ internet

Ngày xuân đi lễ tây thiên

Ngày xuân đi lễ Tây Thiên *
Non xanh Tam Đảo đường lên bồng bềnh
Rì rào tiếng suối lưng ngàn
Chuông chùa thánh thót ngân vang tiếng đồng

Mõ cầu khoan nhặt không trung
Đào bay trong gió cúc vàng trong mây
Nghìn nghìn vạn vạn tớ thầy
Áo chen màu áo dắt dây trập trùng

Đường trần xe cộ thong dong
Đường tu trầm bổng đục trong kinh cầu
Vi vu đường cáp lên cao
Ngắm nhìn phong cảnh muôn màu gấm hoa

Nước non non nước non nhà
Ngày xuân đi vãn cảnh chùa Tây Thiên
Cầu Phúc cầu Thọ cầu Tiền
Cầu Vinh cầu Lộc cầu Tình đầy vơi

Ra về rạng rỡ mặt người
Chào Tây Thiên nhé ! Độ này xuân sau
Có cô em gái má đào
Tươi như hoa chuối lung đèo chiều xuân

Chắc là gặp ý trung nhân
Hay Thầy cắt được duyên âm mừng thầm
Mưa xuân lất phất bụi trần
Tây Thiên Mẫu Quốc xa dần trong mây.

                     Xuân Nhâm Dần, Tháng giêng 2022

Phạm Đức Hân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: