29/03/22 – 09:03
Nhật ký F0
Con ngoan này mẹ nói con nghe
Cùng cố nhé cả nhà ta vượt khó
Cả nhà mình đã F0 rồi đó
Dịch tung hoành khắp phố thị đường quê
Nào biết đâu trên khắp nẻo đi về
Con Covid ẩn mình không lộ diện
Lớp học con F0 nhanh như điện
Nơi ba mẹ làm cũng hiện diện Covy
Một tuần qua hai con sốt li bì
Anh tiểu học con mới vừa mẫu giáo
Thuốc uống, xông hơi, hàng ngày cơm, cháo
Hơn mươi ngày con hạ nhiệt mẹ vui
Ba mẹ đã vắc xin nên nhanh khỏe lại rồi
Con cố nhé cả nhà mình thoát dịch
Test một vạch gia đình mình về đích
Như những ngày mình không phải F0
Con trở lại trường vui chân sáo tung tăng
Và ba mẹ cùng đi làm trở lại
Những ngày qua sẽ làm ta nhớ mãi
Ghi lại trong đời trang nhật ký F0.
Thương quá Sài Gòn
Ô cửa sổ thập thò không dám mở
Phố giăng dây vắng lặng dáng người quen
Phòng thủ hôm qua, hôm nay và ngày mai
Sài Gòn đã trọng thương vì đại dịch
Người nối thành dòng rời Sài Gòn cô tịch
Ngoảnh mặt nhìn rưng lệ những đường qua
Thương anh hào nặng gánh giữa phong ba
Đành xa cách mong sau còn gặp gỡ
Hun hút phố phập phồng cơn gió thở
Lặng thinh rồi tiếng rao món ăn đêm
Náo nhiệt hôm nào tắt lịm giữa chông chênh
Rưng rức nhớ từ hai đầu giãn cách
Còi cứu thương và những chuyến xe cấp bách
Vụt băng qua trong khoảng lặng vô hình
Bệnh viện oằn mình quá tải ép không
Y, bác sĩ căng sức mình túc trực
Những nhịp thở chẳng kịp chờ cấp cứu
Áng mây chiều nức nở những tang thương
Chợt nhận ra cái khoảng cách vô thường
Mong manh quá vuột khỏi tầm tay với
Sài Gòn ơi! bao vòng tay đang kết nối
Vì một Sài Gòn luôn hào hiệp bao dung
Từng đoàn lương y chia lửa lên đường
Hạt gạo, củ, rau… gói tình người thơm thảo
Sài Gòn ơi! vượt qua cơn giông bão
Mùa đang sang tháng tám chớm thu về
Mơ trống trường giòn giã đón em thơ
Nhịp sống mới trở về trong chờ đợi
Sài Gòn sẽ viết bản tình ca mới
Khúc khải hoàn trong chiến trận cô vy.
(Sài Gòn – Những ngày cuối tháng 7/2021)
Những bước tha hương
Đường mưu sinh thành giấc mộng phù vân
Gạt nước mắt Sài Thành ơi từ giã
Ngày rời quê hương mơ tương lai rộn rã
Quay gót trở về – hai chọn lựa ngày sau
Chân lội đường tầm tã những dòng ngâu
Bồng bế nhau suốt dặm trường rong ruổi
Con ôm mẹ nắm tro tàn buồn tủi
Chung dòng người xuôi ngược hướng hồi hương
Cơn gió mùa và mưa lạnh buốt xương
Rát mặt ngày đông đường về đất mẹ
Tháng Mười ơi vội chi giông bão thế
Bao phận đời chồng chất những thương đau
Trẻ thơ con nào có tội gì đâu
Con bé bỏng chưa đủ ngày đủ tháng
Mẹ sinh non trên bước đường hoạn nạn
Tạm nương nhờ nơi cắt rốn chôn nhau
Ai gieo nên bao thảm cảnh cơ cầu
Con Covid ẩn mặt phường hung bạo
Không súng gươm – hơn 20 ngàn người tử biệt
Không trận càn mà di tản, tang thương
Ơn những bàn tay dìu bước cố hương
Rồi ngày tháng nguôi ngoai cơn hoạn nạn
Đêm sẽ qua, ngày sẽ lên hừng sáng
Chuyện kể rằng: có những bước tha hương.
30/10/2022
Sài Gòn trong tôi
Sài Gòn trong tôi là những khát khao cháy bỏng
Mở cổng trường đại học tuổi đôi mươi
Hạnh phúc miền quê cha mẹ gửi nụ cười
Trọn niềm tin vào Sài Gòn yêu dấu
Có một Sài Gòn để là bao bến đậu
Những xa phương gặp gỡ giữa thị thành
Mà vẫn ngọt ngào ấm áp, quen thân
Giọng đồng hương giữa bước đường bỡ ngỡ
Một Sài Gòn dẫu xa rồi mãi nhớ
Tấp nập rộn ràng sức trẻ hồn nhiên
Về nơi đây hội tụ của bao miền
Vẫn chứa chan tình người không biên giới
Ai làm đau Sài Gòn đang phới phới
Ngẩn ngơ buồn con phố chẳng người đông
Phượng đỏ nồng nàn mà hạ thẫn thờ mong
Thu đâu đó có ngập ngừng lối cũ
Sài Gòn ơi chạnh lòng chân lữ thứ
Trả nhau về trở lại những quen xưa
Ai đợi chờ để ai được đón đưa
Con tim lớn dạt dào dòng máu nóng
Sài Gòn riêng tôi là bầu trời xanh hy vọng
Những tầng mây lơ lửng bềnh bồng
Mềm mịn êm đềm và trắng như bông
Những chuyến bay đêm, phố lên đèn như triệu vì sao sáng
Hỡi mùa thu dịu dàng lãng mạn
Nhớ Sài Gòn tôi đợi một mùa thương.
20/07/2021
Đợi mùa thi
Bao ngày rồi sân trường vắng bóng em
Hàng ghế đá ngẩn ngơ buồn đến lạ
Hành lang vắng tiếng cười reo rộn rã
Sân cỏ buồn mong ngóng dấu chân đi
Lớp học im lìm ngơ ngác đợi mùa thi
Thèm lắm tiếng cô hỏi bài trên bục giảng
Nhớ bụi phấn rơi trắng trên kệ bảng
Mong phút trả bài lần lượt cánh tay đưa
Sinh hoạt giữa giờ thầy “Tổng” điểm danh chưa,
Mà chưa thấy học sinh cùng chủ nhiệm?
Hàng ngay thẳng không được ai lười biếng
Thể dục mấy bài chống buồn ngủ đi em!
Bao ngày rồi chuông báo tiết ngủ quên
Tập giáo án thầy cô đang soạn dở
Trang vở thơm trò chờ cô nhắc nhở
Cũng nửa chừng, thôi đành nợ nha em!
Covid lan tràn, chống dịch phải ưu tiên
Chưa đến lớp – tự ôn bài em nhé
Giúp cha mẹ, lo giữ gìn sức khoẻ
Yêu nước thương mình đâu ở đó em nha
Đại dịch hoành hành như trận can qua
Tuổi còn nhỏ hãy lo làm việc nhỏ
Trên, dưới, ngược, xuôi chung tay qua gian khó
Thắng trận này, ta nắm tay lại trường xưa.
22/03/2020
Có một mùa khai giảng
Sáng mùa thu tháng chín
Năm học mới đến rồi
Ngày khai giảng bồi hồi
Em mặc quần áo mới
Giờ khai trường đã tới
Trang giấy trắng thơm thơm
Thật gọn gàng tinh tươm
Em ngồi vào dự lễ
Khai giảng này lạ thế
Lớp học ở tại nhà
Thầy cô ở thật xa
Qua màn hình trực tuyến
Cũng thật là xao xuyến
Em nhớ lớp nhớ trường
Nhớ thầy, bạn thân thương
Lâu lắm rồi chưa gặp
Mùa khai trường đặt biệt
Bao bạn nhỏ cách ly
Vì đang dịch cô vy
Không có ngày khai giảng
Em từ vùng quê Quảng
Thăm nội chưa kịp về
Học gửi cũng chỉnh tề
Mà sao rưng rưng lắm
Uớc một ngày tươi sáng
Chẳng còn dịch covy
Chẳng còn phải cách ly
Em đến trường cùng bạn
Có một mùa khai giảng
Lịch sử một lần ghi
Có mùa hè chia ly
Chưa hẹn ngày gặp lại.
05/09/2021
LÊ THỊ LỆ THUỶ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang