Chùm thơ “Nhật ký F0”- Lê Cẩm Thúy (Kiên Giang)

29/03/22 – 09:03

Tác giả Lê Cẩm Thúy

Một khoảng lặng buồn

Trung thu năm nay khác năm qua,
Cửa đóng then cài, nhà riêng nhà.
Không hội trăng rằm vì Covid,
Trẻ không rước đèn, không tiếng ca.

Nhiều bé mất cả mẹ lẫn cha,
Con đường đến trường ngày càng xa,
Tương lai mờ mịt trong thoáng chốc,
Dịch dữ, cô vy, thật xót xa.

Đêm rằm trăng sáng, bóng Hằng Nga,
Chú cuội buồn thiu ngồi gốc đa,
Dõi về trần thế thương lũ trẻ…
Một khoảng lặng buồn, chẳng riêng ta.

Một khoảng lặng buồn, chẳng riêng ta,
Mong an vui đến cho muôn nhà,
Biến thể covid không còn nữa.
Để niềm vui trẻ mãi lan xa.

                        Kiên Lương, 22/09/2021

 

Học trò có nghĩa

Cải xanh, mướp trái với rau lang,
Một nải chuối xiêm đã chín vàng,
Đu đủ to tròn vừa mỏ vịt,
Thêm nguồn rau trái những bữa sang…

Vì tại Covid dây giăng cổng,
Mười bốn ngày thôi phải đeo mang.
Ấm lòng trò cũ thăm cô giáo,
Treo cửa, cảm ơn các cô nàng!

                            Viết trong những ngày cách ly 14/11/2021  

 

Tấm lòng trò cũ

Sáng nay, thêm bịch treo cổng rào,
Tấm lòng trò cũ quý biết bao!
Biết cô nửa tháng không ra được,
Tiếp cho thực phẩm, thương làm sao!

“Alo, em gửi cô nhận nhé
Mong cô khỏe mạnh sớm ra mau!”
Ấm lòng cô lắm, luôn trân quý,
Nghề giáo truyền đời thật thanh cao!

                                           15/11/2021

Một kiếp người

Trưa Sài Gòn, hôm nay, trời nắng lắm
Con phố nhỏ vắng teo, hiu hắt lặng
Chưa vào đông mà thân ông giá lạnh
Thêm chiếc áo nghèo để đắp thay chăn…

Dậy đi ông! Những cái bánh chưa ăn
Được người biếu, ông cùng tui thay bữa
Ông ngủ hoài sao không chịu dậy nữa
Hứa với tui sao không chịu giữ lời!

Dậy đi ông! Tui vẫn muốn ông cười
Miệng móm mém răng chiếc còn chiếc mất
Ông cùng tui những tháng ngày lay lắt
Cuộc sống nghèo oằn nặng cả hai vai.

Mấy mươi năm bao lần cây lá thay
Ông cùng tui cả phần đời lam lũ
Khi chén cháo, lúc tô canh cùng đủ
Năm tháng dài đói khổ cũng bên nhau.

Nhìn ông nằm đây, tim tui rất đau
Tui lay mãi mà ông không thèm dậy
Trên chiếc xe lăn hay muốn nằm đấy
Để tui đưa ông dạo khắp Sài Thành.

Nào dậy đi, ông bỏ tui sao đành?
Ai đắp ấm khi mùa đông giá lạnh?
Tui giận hờn, ai dỗ dành thủ thỉ
Hứa cùng tui viên mãn cả phần đời…

Tui khóc lớn muốn gào đến tận trời
Trả lại tui, hãy cho ông tỉnh lại
Dù cơ cực sống khổ nghèo không ngại
Chỉ cần ông, tui không thấy chơi vơi…

Họ buộc chặt ông trắng toát, ông ơi!
Tui đứng xa không ôm ông được nữa
Năm mươi năm rồi còn đâu hương lửa
Ông ra đi chẳng một tiếng trối trăng!

Ông đi rồi chiếc bánh chưa kịp ăn
Ông bỏ tui một mình, dài đăng đẳng
Đời không nhà, một mình tui cô quạnh
Ai lau dùm giọt nước mắt tha hương…

Ai cùng tui đi khắp nẻo phố phường
Đời cô lẻ thiếu ông, tui buồn lắm
Xin hãy kéo thời gian đi thật chậm
Để bên ông giây phút biệt ly trần…

Tui run rẩy, đau thương và uất hận
Vì Cô vy khổ sở tấm thân già
Vì Cô vy tui và ông phải xa
Khi bóng tối một mình tui thui thủi..

Ai lau mắt mỗi khi tui sầu tủi
Lót chiếu manh vợ chồng già lúi húi
Chỗ tui nằm ông hay lau sạch bụi
Ai che tui khi mưa bão đêm dài…

Không còn ai bên đời lúc đắng cay
Đoạn đường trần, tui e không gượng lại
Ông bỏ tui, ông xa tui mãi mãi
Mất ông rồi, tui chẳng thiết chi đâu..

                         Sài Gòn đợt dịch Covid thứ 4 – 2021

 

Lớp Một chào con

Con đến trường vào một buổi sớm mai
Bầu trời vừa ửng hồng trong nắng mới
Mẹ chở con đi, rộn ràng đường phố
Lớp học đầu đời, lớp một chào con.

Đến cổng trường, chân sáo nhảy lon ton
“Mẹ về nhé” con vào cùng bạn mới
Cô giáo cười hiền giữa sân đứng đợi
Cô dẫn con vào lớp học bình an.

Những tiếng chào nhau ríu rít hân hoan
Thân tự bao giờ những ngày còn dịch
Lớp học online mỗi ngày yêu thích
Dù chỉ thấy hình mỗi bữa chăm ngoan.

Đủ trọn học kỳ, không bàn, không bảng
Giờ được đến lớp mong hết dịch nhanh
Cô trò bên nhau không còn là ảnh
Tiếng đọc ê a, trong vắt ngày xanh.

Thương lắm con ơi! Mong được an lành
Trẻ nhỏ bình yên không còn dịch dữ
Mỗi ngày bền bỉ, cô gieo con chữ
Mong sau góp đời, trò giỏi, hiền nhân.

Mong mau tiến bộ, chăm chỉ chuyên cần
Con viết tên mẹ, cô giáo, tên con
Chữ viết đầu đời từng câu nắn nót
Tròn môi câu chữ, thầm đọc từng vần…

Hoa đẹp mùa xuân nở rộ đầy sân
Ngày trẻ đến trường toàn dân náo nức
Trách nhiệm, tận tâm thầy cô góp sức
Gieo chữ trồng người, hái quả trăm năm.

                                           Kiên Lương, 14/02/2022

 

Nhiễm Covid

Tôi đã bị F0
Omicron tấn công
Ba liều đều có đủ
Vậy mà không xong.

5K luôn tuân thủ
Chẳng tụ tập đám đông
Mỗi ngày cam vắt đủ
Vậy mà cũng F0.

Mỗi khi tôi ra phố
Khẩu trang luôn trên mặt
Hạn chế chỗ đông người
Vậy mà test hai vạch.

Nỗi lo lắng bồn chồn
Mỗi ngày đều thở dốc
Đau ran, cổ họng rát
Lại nóng sốt đau đầu.

Mệt nhoài nằm vật vã
Một mình phòng cách ly
Lại thêm mất vị giác
Đêm thức, ngày li bì.

Chồng con rồi các cháu
Liên tiếp nhiễm Cô vy
Những cơn ho rát phổi
Rã rời cả tứ chi.

Hơn Mười ngày vướng bệnh
Ăn uống chẳng thiết gì
Đến khi còn một vạch
Cảm ơn cả ngành y.

Đừng chủ quan biến thể
Lo lắng hậu Cô vy
Phải lạc quan, tuân thủ
5K đuổi dịch đi.

               Kiên Lương, 19/03/2022

                                                                                                                                                                                  LÊ CẨM THUÝ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: