Chùm thơ Miền hạ nhớ thương – Tác giả Vũ Thị Hoa (Nghệ An)

02/04/22 – 09:04

Tác giả Vũ Thị Hoa

Tôi với một mình…

Một mình tôi với một mình…
Đơn côi với một bóng hình đơn côi…!
Vì đâu ta mất nhau rồi…
Vầng trăng ai xẻ làm đôi hỡi người…?

Trao nhau ánh mắt nụ cười…
Mười năm có lẽ một thời xuân qua…
Mộng tàn đã mấy mùa hoa…?
Cách xa đôi ngã biết bao dặm trường…

Còn đâu mắt ướt má hường…
Cố hương ly biệt phong sương hồng trần…
Chiều buông giọt nắng tần ngần…
Hoàng hôn lặng lẽ khuất dần vào đêm…!

                                                                      30/03/2022

Nụ tầm xuân…

Ngoài kia một nụ tầm xuân…
Có chi mà phải tần ngần thế em…?
Đào mai cũng phải hờn ghen…
Ai đem em đến giữa ngàn sắc hoa…

Ô kìa xuân đến bên ta…
Cười tươi em nhé xuân qua hạ về…
Xung quanh mây lượn tứ bề…
Lã lơi ong bướm môi kề môi ai…?

Tầm xuân một nhánh mảnh mai…
Sương đêm gửi lại biết bao tâm tình…!
 

                                                            28/03/2022

Ảnh minh hoạ internet

Ta sợ…

Ta luôn thấy tâm hồn yếu đuối…
Sợ buổi chiều khi tắt hoàng hôn…
Sợ những đêm lạnh lẽo cô đơn…!
Cơn gió nhẹ cũng giật mình hoảng hốt…

Sợ một ngày người không còn tốt…
Rồi nỗi buồn lửa đốt lòng ta…
Sợ một ngày tình cũng sẽ phôi pha…
Như chiếc lá cuốn theo dòng trôi mãi…

Ta tự hỏi lòng mình có phải…?
Những đợi chờ là khắc khoải nỗi niềm đau…!
Ôi thời gian đừng vội qua mau…
Để tóc ta lại phải bạc màu…

Rồi một mình gặm nhắm nỗi đau…!
Xin kiếp sau được làm cây thông nhỏ…
Giữa đất trời chẳng sợ bão dông…!

                                                           17/03/2022 

 Giận hờn…
Ngủ đi mắt ơi..!
Đêm rơi vội vã…
Màn đêm lan tỏa…
Đêm đã ngã màu…
Ngủ đi mắt nâu…

Âu sầu chi mãi…
Đêm dài hoang hoải…
Sao mãi thẫn thờ…
Đi vào cõi mơ…
Để hồn ngơ ngẩn…
Đêm dài vô tận
Giận hờn vu vơ…!

                                   11/03/2022

Bâng khuâng mùa hạ

Tháng Ba nỗi nhớ đầy vơi…
Ngoài kia chút nắng lã lơi gợi tình…
Nhớ ai ánh mắt lung linh
Đinh ninh lời hứa khi mình chia tay

Hạ về trong gió hương bay
Cay cay khóe mắt lòng vương nỗi sầu…!
Xót xa một mối tình đầu…
Người đi chẳng vẹn cho câu nguyện thề

Nghe lòng khắc khoải tái tê
Bâng khuâng một thoáng hạ về bên ta.

Vũ Thị Hoa

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: