Chùm thơ Miền hạ nhớ thương – Tác giả Phạm Lăng Trường (Thừa Thiên Huế)

05/04/22 – 10:04

Tác giả Phạm Lăng Trường

Hạ về

Cơn gió thổi thơm làn hơi mùa hạ.
Tiếng ve sầu ra rả gọi “phượng ơi!”
Nắng vàng hoe toả sáng những chân trời
Như nhắc nhở: Kia rồi mùa ly biệt.

Tập lưu bút đang chuyền tay nhau viết.
Lời yêu thương tha thiết lẫn ngọt ngào.
Có chút tình về khuấy động xôn xao…
Đôi hạt lệ chực lăn trào đâu đó.

Có trái tim ngập ngừng chưa dám ngõ.
Dòng mực xanh ai có hiểu cho lòng?
Những âm thầm, những lặng lẽ mênh mông…
Bao bối rối…, sợ tình không đáp lại!

Cả tuổi trẻ cùng tình yêu đều dại!
Lời trái tim giữ mãi chẳng nói ra.
Để muộn màng, rồi nuối tiếc khi xa…
Chân quay bước, hồn vỡ oà tiếng khóc.

Thời gian trôi, sắp hết rồi năm học.
Tiếng thầy cô, tiếng chúng bạn đọc bài;
Chợt vọng về, nghe quyến luyến bên tai.
Dù trước đó nghe dẳng dai, buồn chán.

Bỗng thấy nhớ, thấy thương trường vô hạn!
Những biếng lười, những chán nản tiêu tan.
Chỉ còn đây sự hối tiếc vô vàn
Rằng ta đã không giỏi giang, cố gắng.

Chút mộng mơ, chút nhủ lòng thầm lặng,
Vừa bay cao trong ánh nắng trời vàng.

Ngọn gió nào đang chuyển động mùa sang.
Nhìn cảnh vật thêm rỡ ràng, háo hức.

Nàng “Phượng-Vĩ” đang cựa mình ray rứt.
Ngực phập phồng, nhưn nhức dưới lằn da.
Đang chờ ngày để mãn nguyệt, khai hoa;
Làm rực thắm, chói loà khung trời hạ.

Tiếng ve kêu ngày càng thêm vội vã.
Tình nhân ơi! Mình đã hẹn hò chưa
?
Nắng hạ về theo tiếng gió đong đưa… .
Đâu em nhỉ? Cùng vui mùa hạ đến!

Con thuyền đã trở về neo trên bến.
Lời yêu thương trìu mến hãy trao nhau!
Tình ra khơi, hướng tới bất kỳ đâu.
Cánh buồm thắm đỏ sắc màu hoa phượng.

                                                    02.04.2021

Chuyển mùa

Mùa thay màu sắc áo
Hoa gạo nở đầy trời
Hương bằng-lăng tím đợi…
Lời yêu thương gọi mời!

Gió lẳng lơi nhè nhẹ
Chim sẽ về trong sân
Ve kêu như oán giận
Hè sao chưa đến gần?

Những bàn chân ngón đỏ
Trên lối cỏ công viên
Những nét người duyên dáng
Trong sắc hoa dịu hiền

Chiều nghiêng nghiêng vạt nắng
Áo trắng ai tan trường
Kia rồi mùa phượng vĩ
Nẻo chia tay cuối đường

Vấn vương về trước ngõ
Còn đó sầu chia ly?
Dòng mực trang lưu bút
Người ơi! Biết viết gì

Người ơi! Biết viết gì?
Rèm mi ngân ngấn lệ…
Nhắc, kể chuyện buồn vui
Mai mỗi người mỗi ngã

Chút tình xa ngậm ngùi!
Kẻ lui về với núi
Gần gũi cảnh thiên nhiên
Kẻ xuôi về miệt biển

Nước, sông, cát trắng miền
Nguyên nơi đây phố thị
Chỉ riêng dành cho a
i
Thích ồn ào, náo nhiệt

Những thú vui đêm dài.
Đôi vai trần trắng nõn
Ngọn gió mát miên man
Thiếu em mùa nắng hạn

Cả không gian lụi tàn!
Làn tóc em buông xoã
Hoá dòng suối dịu êm
Tắm hồn tươi mát rượi

Thịt da thơm, mịn, mềm.

                              09/04/2021

Sắc hạ

Em thoa màu son đỏ,
Đi hài gót rõ cao,
Dây nơ thắt bím tóc,
Nước hoa thơm ngạt ngào… !

Áo em màu rực rỡ,
Ngực nở, vòng eo thon,
Dáng xinh xinh, vừa, gọn,
Nhìn em con mắt mòn!

Em đi trong nắng hạ,
Đất trời như nở hoa.
Những bướm, ong lơi lả…
Trên con đường em qua.

Dãi lụa bay thướt tha…
Ô, em là ngọn gió!
Mơn man đầu con ngõ…,
Đến cuối nẻo phố xa.

Biết bao là rộn rã!
Đon đả lắm câu chào…
Em mát, tươi, huyền ảo;
Bước chân về xôn xao.

Mơ bên em một dạo.
Say sắc áo tiểu thư!
Có bao lời tình tứ…
Em ơi! Nói sao chừ?

Em về từ nắng hạ
Nên đôi má ửng hồng
Thắp đầy trời ước vọng…
Máu trong tim cuộn dòng.

                             15/04/2021

Người tình mùa hạ

Môi em đỏ, chín sắc màu hoa phượng.
Nàng Hạ về…, áo nắng lượn trên cao.
Dư hương xuân còn phảng phất ngọt ngào…
Trái tim mở…, xôn xao tình lay động.

Em là hoa, là thơ, khung trời mộng.
Bước chân êm… vọng, ngóng ngõ tâm hồn.
Tiếng xạc xào như lá, cỏ, nồm lên…,
Khơi sức sống, tạo nên điều kỳ lạ.

Em chưa đến mà lòng nghe như đã
Say phạt phờ nghiêng ngã giữa luồng mơ.
Nghe bâng khuâng, thao thức những dại khờ.
Nghe cảm xúc lượn lờ dòng ảo giác…

Bởi trời hạ hay cơn mê cháy khát
Mà ngất ngây mùi vạt nắng tóc người?
Muôn lụi tàn, vườn tình vẫn xanh tươi
Khi em tưới bằng nụ cười duyên dáng.

Em điểm tô đất trời vầng mây sáng,
Sắc phượng hồng tỏa rạng bóng hào quang.
Bao ước mơ trải rộng, đẹp rỡ ràng.
Em ấm áp, nồng nàn và nũng nịu.

Em mát mẻ trong tơ mềm dìu dịu.
Phút đa tình dan díu nụ môi hôn.
Sóng lao xao trên mái tóc dập dờn
Cơn rười rượi ve vờn làn da thịt.

Ôi hạnh phúc mong manh và quá ít!
Vừa ngỡ ngàng chưa kịp giữ đầy tay,
Đã vội vàng cất cánh nhẹ xa bay,
Khoảng đọng lại nơi đây là luyến tiếc.

Ta yêu em, yêu nồng nàn, tha thiết!
Bên biển xanh, trong chiếc bikini.
Dưới bóng dừa êm ả tựa rèm mi,
Những âm hưởng nghe thầm thì êm ái.

Em đã khiến trái tim tôi trẻ lại.
Thật diễm kiều! Em đẹp mãi trong tôi.
Giây mơ màng tôi khẽ gọi “tình ơi!”
Em toả sáng, thắm đất trời mùa hạ.

                                             17/04/2021 

Phượng ơi

Gom sắc trời mùa hạ
Nhuộm thắm đoá phượng hồng
Mai mỗi người mỗi ngã
Mang theo cả tấm lòng.

Viết mấy dòng lưu bút.
Nhút nhát, lời bâng quơ…
Mực xanh, tình muôn thuở;
Chưa thôi những dại khờ!

Mộng mơ hoà trong gió.
Cuối ngõ về chia tay,
Tình yêu vẫn còn đấy,
Lời thương chưa tỏ bày.

Thắp bầu trời đầy nắng.
Văng vẳng tiếng ve sầu…
Khóc mối tình chôn giấu.
Phượng ơi! máu đỏ màu.

Về nơi đâu hả phượng?
Sân trường vắng từ đây…
Những tháng ngày yêu dấu!
Ôi! Nỗi niềm dứt day!

Gắt gay trời nắng hạ.
Say say má em nồng.
Táng cây nào dim bóng
Ru nhau giấc phiêu bồng!

Bên nhau lòng mở ngõ:
Chờ một cơn gió nồm
Mơn man dòng cảm xúc;
Cho đôi ta gởi hồn.

                                       18/04/2021

Tiếng ve gọi hè

Ánh nắng chói chang, râm ran ve sầu gọi:
Hè ơi! Mau về tới, thương đợi cánh phượng hồng.
Ôm nỗi nhớ mênh mông, lửa lòng khơi nắng hạ.
Thiêu mình trong nghiệt ngã, ru em đoá hương lòng.

Ngủ suốt một mùa đông, vùi cõi lòng hoá đá.
Từ đời chia đôi ngả, dệt cả vào giấc mơ.
Nhưng hồn cứ ngẩn ngơ, vật vờ trong tiềm thức.
Mối duyên tình day dứt mang ta trở về đây.

Nép bóng dưới tàng cây, chờ ngày vui hò hẹn.
Em mãi còn bẽn lẽn, giấu mình ở nơi đâu?
Ôi! Dòng lệ thương đau chảy lăn trên nền đất.
Ta gọi em say ngất, từng tiếng nấc nghẹn ngào.

Cảm xúc cháy lao xao, ta gào tên “Phượng Vĩ”.
Đỏ bừng trong tâm trí…, ôi mộng mị môi hoa.
Vùng ánh sáng chói loà, em thăng hoa, tuyệt sắc!
Em chính là khuôn mặt rạng rỡ những ngày hè.

                                                            26/04/2021

Khúc hạ

Ru em trời mùa hạ
Dưới vòm lá me xanh
Lời tình yêu có cánh
Hồn tan theo mộng lành.

Cành cao chào mào hót
Như rót mật vào tai
Hình như nó học nhại
Tập tỏ tình như ai!

Tóc em dài, buông xoã
Lơi lả chảy miệt mài
Dòng sông êm đềm trải…
Ngọt, thơm hương hoa lài.

Trên bờ vai thương nhớ
Em trăn trở điều chi?
Đôi rèm mi lay động
Giọt mồ hôi li ti.

Em ghì tôi thật chặt.
Khoảnh khắc giữa chơi vơi;
Nơi bên kia giấc mộng,
Em đang cần có tôi?

Ru vòng nôi căng gió
Thắm đỏ đoá hương môi
Dưới bầu trời nắng hạ
Ru nhau giấc tuyệt vời!

                                29/04/2021 

Con đường mùa hạ hôm nào

Con đường thuở hạ về ngang
Lung linh vạt nắng nhuộm vàng tóc em.
Một vùng bóng mát dịu êm…
Hồn ta che táng nhung mềm tóc mây.

Tay tình nắm lấy đôi tay.
Bước chân dan díu như say trên đường.
Ngọt ngào thoang thoảng mùi hương…
Nao nao cảm xúc tơ vương vướng lòng.

Trời trong mây nhẹ phiêu bồng.
Tâm tư lạc giữa khoảng không gian mờ.
Trắng màu sữa đục lờ nhờ…,
Rũ buông màng khói cõi mơ lớn dần.

Buổi trưa nắng hạ trân trân
Mà lòng rượi mát phút gần bên nhau!
Bao la óng ánh sắc màu
Chìm trong đáy mắt tình sâu muôn vàn!

Tình ơi! Đôi cánh tay đan.
Ta đi trong nắng hạ vàng phố xưa.

                                                         15/04/2021

 

Ảnh minh hoạ internet

Khúc hạ thương

Tháng sáu về, nắng hạ đỏ màu son.
Hơi nóng nung trên con đường nhựa trải…
Những hàng cây thiu thiu…, lá xếp lại.
Tiếng ve sầu ru mãi điệu ngàn xưa…

Em một mình trên chiếc ghế, đong đưa
Dỗ giấc ngủ ban trưa đầy nặng nhọc…
Cuốn sách trên tay, không buồn mở đọc!
Trời gầm gừ, hằn học đợi cơn mưa.

Cơ thể em suy yếu bởi tiết mùa.
Nên mỏi mệt vì còn chưa thích ứng.
Má nóng ran, căng tròn, màu chín ửng
Người bần thần, đi, đứng, ngủ không yên.

Tận đáy lòng em ấp ủ niềm riêng;
Mối tình duyên lâu ngày chưa gặp lại.
Nỗi cô đơn, những ngày hè trống trải,
Làm tăng thêm sự uể oải, chán chường.

Ba năm rồi chàng xa biệt quê hương.
Nỗi nhớ, niềm thương quay cuồng tâm trí.
Hình bóng hiện ra…, ngày đêm mơ nghĩ.
Ngọn lửa tình âm ỷ cháy trong tim.

Tự ru mình, đôi mắt nhắm lim dim…
hồn lạc trôi…, chìm vào khung trời hạ.
Dưới hàng me xanh, nắng chiều lơi lả…
Em bên chàng, đầu ngã tựa bờ vai…

Bóng nghiêng nghiêng in trên lối kéo dài.
Chàng rót nhẹ vào tai lời âu yếm…
Kỷ niệm xưa, chứa chan đầy lưu luyến.
Hạ nay về, câu chuyện có khác đi… !

Biết bao giờ hết mối họa covid?
Để lúc ấy, các ngã đi liền-nối.
Lời hứa ba năm đêm ngày mong đợi,
Thấp thỏm trong lòng chàng hỡi, mỗi hè sang!

                                                            05/06/2021

Bên ấy hạ về

Em ở phương trời Đông,
Ươm trời hồng nắng hạ.
Thổi “kèn ve” giục giã!
Gọi tình xa trở về.

Em giữ một lời thề
Của người đi, để lại.
Em ngóng chờ, đợi mãi…
Ngày, tháng dài lê thê!

“Em là bầu trời quê.”
Người đi xa nói thế.
Dẫu muôn ngàn dâu bể,
Lòng chẳng thể nào quên! 

“Em là cõi dịu êm,
Dòng sông êm đềm chảy.”
Cách xa nhau đến mấy,
Anh cũng về bên em!

Phượng nở rực bên thềm…
Bến sông thuyền ghé đậu…
Hỏi tin người yêu dấu,
Chàng nay đang ở đâu? 

Ngày đi ước hẹn nhau;
Mùa hạ sau tái hợp.
Con đường cây bóng rợp,
Em lang thang một mình…

Nhìn ánh nắng lung linh,
Bóng tình nhân dạo bước.
Em nhớ lại mùa trước…
Giọt nước mắt vô tình…!

Ở giữa cõi yên thinh
Con tim anh buốt nhói!
Vẳng nghe có tiếng gọi…
Phải chăng giọng của em?

Anh gởi lòng ngày, đêm
Về bên kia biển nhớ.
Con đường tình trắc trở,
Mùa dịch bệnh bùng lên.

                                      08/05/2021

Phạm Lăng Trường

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: