Chùm thơ Miền Hạ Nhớ Thương – Tác giả Lương Khánh Vinh (Cần Thơ)

08/04/22 – 10:04

Tác giả Lương Khánh Vinh

Chia tay màu nhớ            

Phượng vĩ sắc hồng lúc bâng khuâng
Nỗi nhớ ngập ngừng lạc bước chân
Bút ký trao nhau lòng lưu luyến
Tạm biệt phút giây lệ đong đầy

Góc trường lớp học bóng em đâu
Dấu yêu ngày đó nụ hôn đầu
Đôi môi vị ngọt luôn nồng thắm
Mộng về bến đậu buổi sum vầy

Áo trắng trinh nguyên đời lận đận
Phượng hồng đỏ thắm vạt bể dâu
Muộn phiền lưu luyến trời xa cách
Ve kêu vang tiếng khúc nhạc sầu

Mong chờ thổn thức tận đêm thâu
Lệ thắm mi trào tợ mưa ngâu
Xao xuyến chạnh lòng xác phượng rơi
Hạ buồn muôn thuở dạ khắc sâu.

Một thuở dấu yêu            

Hè về vội vã chia xa
Thu tàn đông đến muộn màng nhớ nhung
Mái trường xưa thuở mông lung
Ngỡ ngàng trông ngóng sắc màu dấu yêu

Một thời áo trắng trinh nguyên
Giờ đây bao nỗi muộn phiền chông chênh
Phượng hồng đỏ thắm mơ duyên
Còn đâu ngày ấy luyến lưu ngại ngùng

Hạ về phượng vĩ buồn vui
Tâm tư thổn thức bùi ngùi nhớ nhung
Hạ đi lặng lẽ tìm thu
Đường dài ngõ vắng nghìn trùng chia xa

Hạ vàng hạt nắng lao đao
Yêu nhau chẳng đặng lệ trào mi giăng
Sao trời thổn thức vành trăng
Dấu yêu ngày đó lặng thầm nỗi đau.

Mùa phượng vĩ              

Hạ về góp nhặt cánh hồng phai
Tâm tư mang nặng hồn phượng vĩ
Năm tháng ngậm ngùi nổi nhớ nhung
Thắm đỏ sân trường ngập lối đi

Suy tư hoài niệm lòng tiếc nuối
Ve sầu vang tiếng cùng phượng vĩ
Nụ xanh xanh thẳm thuở học trò
Cảm xúc đong đầy lúc chia tay

Trường lớp rằng đây giấc mộng thời
Hàng cây bóng đổ ngã bên đường
Hò hẹn ngậm ngùi xa cách biệt
Phượng hồng hồi ức mãi vấn vương

Xác hoa rải đều bao mùa nhớ
Tựa tóc phơi sương chẳng đợi chờ
Quá khứ trôi đi hằng tiếc nuối
Hoài bảo thư sinh lạc nẽo đường.

Ảnh minh hoạ internet

Sân trường thổn thức           

Phượng vĩ chiều buông sắc nhạt màu
Áo trắng bao đời lạc mất nhau
Khoảng lặng khung trời xa biệt nhớ
Đặng mất còn đây chút nhạt nhòa

Nhớ lắm sân trường lớp học xưa
Hàng cây phượng vĩ ngã bên đường
Thầy cô bè bạn ngày xưa đó
Tất cả giờ đây một phận đời

Ve sầu văng vẳng khúc bi ai
Xa rồi ngày đó tâm đọng lại
Mộng mơ áo trắng tuổi học trò
Lạc bước trời xa vào quên lãng

Khắc niệm thư sinh giờ ngẫm lại
Ghế đá rêu phong một bóng hình
Mộng mơ tuổi lớn lại hiện về
Thổn thức sân trường mãi dấu yêu.

Hạ buồn tháng tư                    

Khung trời nào mộng mơ thời cấp sách
Con đường vẫn theo ta cùng năm tháng
Phủ rêu xanh trường củ trách hờn ai
Trời hạ buồn man mát nỗi niềm riêng

Thuở học trò trong trắng tuổi trinh nguyên
Buổi yêu đầu kỹ niệm mãi không thôi
Ước hẹn thề nhung nhớ đến khôn nguôi
Lần năm tháng bồi hồi trong mộng tưởng

Hoàng hôn chiều hạ buồn chân độc bước
Tháng tư về gợi nhớ khúc sầu vương
Nhặt xác hồng ép vở khối tình si
Dấu yêu nào động lại chất đam mê

Thư trao nhau viết vội lúc hẹn thề
Tay nắm chặt muôn chiều vàng thổn thức
Chân lạc bước ngỡ ngàng mùa hoa phượng
Trời hạ buồn tháng tư hoài cõi nhớ.

Lương Khánh Vinh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: