11/05/22 – 08:05
Gửi anh
Tháng mười hai sắp xa rồi mà sao heo may vẫn còn thao thức ngoài kia?
Em bất chợt nhận ra hình như
Mùa đông vẫn đang quẩn quanh trong từng làn sương mỏng
Nên những đóa họa mi trắng tinh vẫn thản nhiên dập dờn như cánh sóng
Se sắt nồng nàn hương tỏa mênh mông…
Em hiểu ra rồi
họa mi đẹp dịu dàng là bởi có mùa đông.
Còn anh Anh tin không?
Biển – sóng và em
Anh này
Đừng bao giờ anh tin vào lời của sóng
Mà hãy nhìn sâu vào đáy mắt em đây
Anh sẽ thấy tận cùng biển cả
Chẳng con sóng nào khao khát bằng em.
Ở ngoài kia anh sẽ thấy biển đêm màu đen
Nhưng trong mắt em anh sẽ thấy biển xanh vời vợi
Và nữa… những chiều nơi khơi xa ngóng đợi
Về bên em anh sẽ thấy biển thật gần.
Về bên em đi, anh sẽ thấy biển đẹp muôn phần
Đừng ngụp lặn ngoài kia giữa bão bùng sóng cả
Em sợ những lúc yếu lòng đôi tay anh rệu rã
Buông ngã mái chèo trước sóng cả lênh đênh…
Hãy tin em đi anh, biển ngoài kia dẫu có mông mênh
Nhưng ở bên anh biển làm sao dịu dàng bằng trái tim em được
Anh – Hãy tựa vào vai em để nghe bình yên chẳng bao giờ đổi khác
Vẫn biết rằng giữa muôn trùng khơi xa có vô vàn con sóng lạc…
Nhưng hãy tin rằng
Em – Bờ cát vẫn dịu dàng sau muôn vàn con sóng bạc ngoài kia…
Định nghĩa
Thương một người là như thế này sao?
Chỉ một chút nghĩ đến họ thôi mà trái tim đã rung lên từng hồi nhỏ
Trong giấc ngủ vùi hay hơi thở nông sâu cũng đã mang hình hài nỗi nhớ
Nên chẳng cắc cớ mà trái tim cứ hoài vướng nợ một người dưng.
Thương một người là thương tất thảy những lưng chừng
Chẳng bận tâm về những điều mất được
Thương một người là mãi thương
dẫu trong tim chưa một lần đính ước
Và thương cả những lỗi lầm mà bình thường với mọi người ta chẳng thể bỏ qua.
Thương một người mà thẳm sâu con tim cứ day dứt xót xa
Nhưng lòng vẫn hoài thương như mưa giông bão nổi
Thương một người nhiều hơn chính bản thân mình phải chăng là có lỗi?
Lỗi chẳng thể bên người sớm tối để yêu thương?
Thương một người là biết rằng
Suốt cuộc đời chẳng thể chung đường
Nhưng lòng vẫn hướng về người với muôn vàn tha thiết
Thương một người là sẽ thương đến cùng kiệt
Thương nhiều hơn chính cả bản thân mình
Và không cần biết… tại sao…?
Đã bao giờ anh dám ngược nắng
để tìm em
Anh có tin rằng đã hơn một lần em ngược nắng tìm anh
Tìm chút dư âm của những ngày quên ngủ
Tìm lại khoảng trời chòng chành mây đen giăng phủ
Tìm lại chút heo may trong vạt nắng lưa thưa.
Chẳng biết bây giờ anh đã hết nhớ em chưa
Hay vẫn còn lang thang tìm kiếm em trên miền nhớ.??
Có lúc nào đang đi anh bỗng giật mình bất chợt
Thảng thốt một cái tên ai đó nhắc vô tình.
Rồi có những đêm xa nhà thơ thẩn một mình
Anh có ước giá được gặp em, cùng nắm tay lang thang trên phố vắng
Rồi tựa vào vai nhau bên hồ thu phẳng lặng
Nghe đêm tối thở dài chậm rãi ngược thời gian.
Anh à!
Chỉ bấy nhiêu thôi sao cứ để em phải hoài trăn trở?
Ngược nắng, ngược đường, ngược thời gian tìm về nỗi nhớ
Nghe đâu đây nồng nàn hương yêu vẫn còn lưu dấu.
Đã bao giờ trong dòng đời tất bật với áo cơm
Vợ con vuông tròn mà đôi lúc anh dừng lại…
Chợt thấy chạnh lòng rồi hối hả tìm em
Chẳng để làm gì ,chỉ là thấy em vẫn vẹn nguyên như trong suy nghĩ.
Ôi!
Em thật buồn cười anh nhỉ
Cứ nghĩ đi đâu, mà biết rằng lòng chẳng dám
Nếu có một phép màu hiển nhiên cho mình đối diện
Liệu anh có dám nhìn thẳng vào mắt em mà nói một câu dù rằng đã muộn..?
Và nếu như em cứ quay lưng đi mà chẳng hề đón nhận
Liệu anh có dám ngược đường, ngược nắng, lại tìm em
Chẳng để làm gì, chỉ để nói một câu thôi
Em à!
Anh đau lắm
Mình đừng tìm nhau nữa được không..!
Em ước rồi
anh hãy ước đi thôi…
Ước gì em trở lại tuổi đôi mươi
Em sẽ yêu anh nhiều hơn có thể
Ước gì quay về thời son trẻ
Em lại yêu anh đến nông nổi dại khờ.
Ước gì em chẳng biết làm thơ
Để nức nở hóa một chiều quên hết..
Ước gì chẳng có lời từ biệt
Ta nắm tay nhau về lại chốn chưa từng.
Nơi khoảng trời tím màu hoa cỏ dại
Nơi ký ức vùi chôn ta mãi mãi
Nơi tình yêu chưa thể cất thành lời
Em ước rồi
Anh hãy ước đi thôi…
Phương Ngô
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang