Chùm thơ ”Nhưng cánh thơ bay” Tác giả Lê Cẩm Thuý (Kiên Giang)

13/05/22 – 04:05

Tác giả Lê Cẩm Thúy

Cánh thơ bay

Mỗi khi buồn, tôi lại thích làm thơ
Mượn câu từ để nỗi niềm riêng tỏ
Mượn đêm đen để thức cùng trăng gió
Để vuốt ve những vết xước trong đời.

Nay tôi buồn lại chẳng muốn viết lời
Từng câu rơi, nhẹ sâu từng khoảng lặng
Dẫu ngoài trời sắc mai vàng trong nắng
Xuân đã về vẫn lặng ngắt trong tôi.

Tôi đang buồn nên thơ đã ngủ rồi
Không đành hát khúc dân ca ngày cũ
Âm giai lỗi nhịp đang thay cánh võng
Cơn gió vô tình nhẹ lắc ầu ơ…

Trời vào xuân đang ve vuốt cánh thơ
Bướm ngoài vườn cũng đùa cùng hoa nở
Tri âm hỡi ta nợ ngàn nỗi nhớ
Vịn nhành thơ đang bão nổi trong đời…

Khi tôi buồn, thơ đã hoá tầng trời
Mây lãng đãng lẫn xanh màu cánh biếc.
Tiễn cơn gió xa trời phương biền biệt,
Để xuân về, tôi lại rớt vần thơ.

                                                         (Kiên Lương 22/01/2022)

 Đợi chờ

Bao tháng biệt xa thương nhớ thương
Mùa đông giá rét cách đôi đường
Cao nguyên sương phủ nơi đồi núi
Giá lạnh đêm ngày nhớ thương ôi.

Cách trở hai miền quá xa xôi
Thăm thẳm canh khuya sầu đơn côi
Ngắm sao đêm muộn buồn xa cách
Bơ vơ bóng lẻ càng chơi vơi. 

Mênh mông biển lớn nước tung trời
Ghềnh đá cheo leo tràn sóng khơi
Nhớ thương, thương nhớ đành thương nhớ
Biền biệt phương trời, ơi người ơi! 

Phố núi cao nguyên dã quỳ nở
Cùng ngắm hoa ngàn nơi xứ mơ
Chiều vắng rì rào thông reo gió
Sương mù giăng lối phủ hoa đồi. 

Tình yêu xa vắng ngày ngày trôi
Vắng xa vẫn mãi vắng xa rồi
Gom góp yêu thương miền ký ức
Bốn mùa thương nhớ trong đợi chờ.

                                              Kiên Lương, 19/4/2022

Ảnh minh hoạ internet

Đá núi xanh rêu

Hoàng hôn xuống, tiếng lòng sầu rụng vỡ
Nghe trong sương cứ ngỡ tiếng rơi chiều
Nước tràn bờ, bìm bịp vọng tiếng kêu
Tim tím biếc một mùa hoa thương đợi. 

Vạt nắng ngủ quên, chiều sâu vời vợi
Tiếng ca từ nghe da diết đâu đây
Vọng trong đêm, chim khản tiếng gọi bầy
Nghe trái rụng bên hè buồn man mác. 

Trong canh vắng hình như rơi nốt nhạc
Này giọt thương… Giọt đợi… Tiếng ru hời
Ngồi một mình quạnh quẽ trong đêm hơi
Để thầm lặng vương sầu trên khoé mắt. 

Chùng phím nhạc, đầy vơi buồn hiu hắt
Bài biệt ly nghe nức nở canh tàn
Đêm giã từ thầm lặng bước chân hoang
Rồi từ đó hai người hai lối rẽ. 

Bao mùa lá rụng trôi đi lặng lẽ
Quanh lối mòn, đá núi phủ xanh rêu
Đến nơi này, chiều vàng đổ đìu hiu
Lòng chợt lạnh, nhớ mùa đông ngày ấy…

                                        Kiên Lương, 21/04/2022

Ai thương… anh thương

Ai thương phố đẹp, lầu cao
Anh thương bờ lúa, cầu ao, cánh đồng
Ai thương má phấn, môi hồng
Anh thương cô gái đất giồng quê anh.

Mạ non, hương lúa, đồng xanh
Mênh mông cò lả, cỏ gianh rập rờn
Đỏ au, da sậm, mặt trơn
Tóc thề khăn quấn, ai hơn nét ngài.

Chiều chiều nắng quái đuổi ngày
Bờ tre vạt nắng, chia hai lối về
Dừng chân bến nước chân đê
Anh mang thương nhớ đêm về ngẩn ngơ. 

Trăng thanh dệt mộng làm thơ
Hoa bưởi thơm ngát, sương mờ vườn đêm
Gió chao chiếc lá rơi thềm
Rõ in bóng sắc, sâu đêm mộng dài. 

Ai thương vóc ngọc trang đài
Anh thương thương lắm em hai miệt vườn
Sen hồng thơm ngát ao chuôm
Ca dao ngọt lịm thấm hồn đất quê.

                                                      Kiên Lương, 29/3/2022

Ngỏ ý trao tình

Anh yêu em gái miệt vườn
Bởi em chịu khó, chịu thương dãi dầu
Dẫu cho cày cấy ruộng sâu
Chân em đỉa, vắt bám đâu sợ gì. 

Da mặt nắng táp ngại chi
Làn da au đỏ anh thì thấy duyên
Lội bùn phèn mặn nào kiêng
Nụ cười vẫn thắm, nét nguyên dịu dàng. 

Giàu sang anh cũng không màng
Gái quê hồn hậu, ngàn vàng sánh sao!
Nhà tranh ruộng lúa hoa màu
Bầy gà, lợn thả, ước ao tình nồng. 

Kết tình nên vợ thành chồng
Miệt vườn sông nước ngọt trong đậm đà
Dẫu cho mưa bão, trời sa
Quyết lòng anh nói mẹ cha cưới nàng.

Đêm khuya dưới ánh trăng vàng
Ấm trà đổi ẩm có nàng có anh
Nhà mình cây trái ngọt lành
Mỗi ngày hai bữa cơm hành cũng ngon. 

Cuộc đời như thế mãi son
Làm vợ anh nhé mình tròn duyên nhau!
Tháng sáu sắm lễ trầu cau
Trai làng miệt thứ sẽ vào đón dâu.

​                                                       Kiên Lương, 27/3/2022

Hai lối rẽ

Chiều nay, trời thả nắng lên cao
Vi vu đâu đó tiếng sáo diều
Gợi miền ký ức trong nỗi nhớ
Lay động nỗi niềm thoáng bâng khuâng. 

Bao mùa lá rơi theo tháng năm
Yêu thương lắm trong xa vời vợi
Ước hẹn nhau câu chờ, câu đợi
Bởi thiếu duyên cách trở, phân ly. 

Thôi đừng nhớ, khóc hận mà chi
Em vô tình trái lời vàng đá
Như giông bão cuốn tròn chiếc lá
Bay dặm xa thương nhớ nghìn trùng. 

Ngày lại qua không có nhau cùng
Biền biệt trôi… mình hai lối rẽ
Tim quặn đau như tình đang xé
Mất nhau rồi một cõi xa xôi. 

Nhìn lá đổ chiều gió rơi rơi
Nghe gặm nhấm sầu thương cách trở
Em biền biệt về nơi xa thẳm
Anh lặng lẽ bóng xế bên đời. 

Anh một mình bóng lẻ bên đời
Nghe câu hát người ơi đừng đợi
Sáo sổ lòng sang sông người hỡi
Con đò trôi theo nước xa dòng.

​                                             Kiên Lương, 20/3/2022

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: