13/05/22 – 05:05
Bơ vơ
Cao vời vợi trăng dịu dàng tỏa sáng
Chơi trốn tìm lẩn trong áng mây mờ
Một mình ta giữa vũ trụ bơ vơ
Ngồi đếm sao lạc vào bến Ngân Hà
Nhấm nháp đau buồn…
Nghiền ngẫm nỗi xót xa
Hàng cây thầm thì sẻ chia buồn bã
Lá vàng rơi lả tả xung quanh
Sương nhè nhẹ choàng lên vai giá lạnh
Gió mơn man thương xót dỗ dành!
Cả bầu trời thương nhớ
Gió đã bỏ đi rồi!
Cả bầu trời thương nhớ
Mây khắc khoải vật vờ
Hàng cây đứng ngẩn ngơ
Hoa rũ cánh xác xơ
Giữa mùa hè thiêu đốt
Em hy vọng đợi chờ
Gió ve vuốt trong mơ
Hôn ngọt như hạt mưa
Dịu dàng ru em ngủ
Êm ái như ngày xưa…
Gió đã bay lên Trời
Hòa mình trong cơn lốc
Quên chẳng từ biệt tôi
Còn đâu ngày xưa nữa
Giấc mơ mãi xa rồi…!
Chùm hoa bưởi
Hoa bưởi về tỏa hương thơm man mác
Trái tim em ngào ngạt nỗi nhớ thương
Hoa nồng nàn quấn quýt vấn vương
Hình dáng anh giơ tay vin cành bưởi
Hái tặng em chùm hoa trắng tinh khôi
Em bỗng thấy bồi hồi xao xuyến
Nụ hôn đầu còn lưu luyến trên môi
Người xưa ơi!
Anh nhớ hay quên rồi?
Ngấm ngầm
Hè trải nắng vàng hoa phượng nở
Thắp ngọn lửa tình tuổi mộng mơ
Quay gót trở về thời cắp sách
Khơi gợi trong tìm đốm lửa xưa:
Ngập ngừng anh tặng mấy vần thơ
Bóng gió yêu đương… lặng lẽ chờ
Ngu ngơ giăng lưới tình mỏng mảnh
Cánh én tung bay khuất xa mờ…
Tình anh mát dịu ngày oi bức
Chơi vơi nhành phượng ngóng ngẩn ngơ
Những dòng lưu bút tươi màu tím
Ngấm ngầm thương nhớ đến bây giờ!
Mưa bóng mây
Gió nồm bức bối trời nổi nóng
Mây đen cuồn cuộn màu tang tóc
Thình lình mưa trút ướt đầm đìa
Gió cuốn mây đi “Thôi đừng khóc!”
Anh đến bên em dưới mái hiên
Nghiêng chiếc ô che kín đầu em
Hạt mưa tung tóe rơi ướt tóc
Tay anh nhè nhẹ vuốt khô mềm…
Anh bỗng hôn em như chớp lóe
Vụt biến tan vào cõi hư vô
Chợt đến chợt đi quên lời hẹn
Bỏ mặc em dại dột đợi chờ!
Vũ Thanh Mai
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang